XIN HÃY ÔM EM - Trang 911

"Hoắc Trường Uyên, anh định về à?"

Hoắc Trường Uyên không dừng bước chân, anh đã đi ra khỏi phòng

ngủ, chỉ hơi nghiêng đầu ra sau. Yết hầu nổi cao trượt lên trượt xuống:
"Anh e mình còn không đi sẽ không chịu được mà cưỡng bức em mất."

Lâm Uyển Bạch: "..."

...

Sáng thứ Hai, giờ tan ca chập tối.

Khi Lâm Uyển Bạch thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi văn phòng thì di

động rung lên.

Cô mở ra xem, là tin nhắn Hoắc Trường Uyên gửi đến: Anh đang ở

dưới.

Lâm Uyển Bạch ngẩn ra giây lát rồi rảo bước chạy về phía thang máy.

Nhìn những con số màu đỏ nhanh chóng thay đổi, trái tim cô cũng đập dữ
dội.

Thật ra sáng nay cô tỉnh dậy vẫn còn cảm thấy rất không chân thực.

Mình và Hoắc Trường Uyên đã thật sự hẹn hò với nhau rồi...

Ra khỏi tòa nhà, quả nhiên cô lập tức nhìn thấy ngay chiếc Land Rover

trắng. Nhìn trái ngó phải, cô cắm đầu chạy qua. Không giống như trước,
giờ đây cô cảm thấy tâm trạng rất kỳ lạ, giống như một thiếu nữ ôm mộng
xuân sắp được gặp người trong lòng mình vậy.

"Sao anh lại tới đây?"

Lâm Uyển Bạch ngồi vào xe, vẫn còn hơi thở dốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.