XIN HÃY ÔM EM - Trang 860

XIN HÃY ÔM EM

XIN HÃY ÔM EM

Bắc Chi

Bắc Chi

dtv-ebook.com

dtv-ebook.com

Chương 120

Chương 120

"Còn dám nói?" Hoắc Trường Uyên nghiến răng.

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Lâm Uyển Bạch không dám lên tiếng.

Vết thương được xử lý xong xuôi trong lặng lẽ, cô thở phào nhẹ nhõm,

không quên dặn dò anh: "Được rồi, buổi tối khi đi tắm, anh chú ý đừng để
dính nước vào nhé!"

Cô vứt cây bông tăm đi, vừa ngẩng đầu chợt sững người, anh đang nhìn

cô chăm chú.

Trong đôi mắt thâm trầm như miệng giếng của anh lần lượt phản chiếu

hai cô bé xíu.

Trái tim Lâm Uyển Bạch như đập chậm nửa nhịp. Cô muốn mượn động

tác quay đầu để né tránh, nhưng cằm bỗng bị tay cái của anh nâng lên.

Hoắc Trường Uyên dùng bàn tay đang bị thương của anh, trên khớp

xương vẫn còn quấn lớp bông vải cô vừa băng lại.

Cô khẽ mím môi, không dám cử động bừa bãi.

"Anh làm gì vậy..."

Hoắc Trường Uyên giữ chặt rồi nâng lên nhẹ nhàng, để cô có thể nhìn

rõ vết thương trên má phải của mình: "Lâm Uyển Bạch, em nhìn rõ cho
anh và nhớ kỹ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.