XƠ CARRIE - Trang 125

Cô nhẹ nhõm chút ít và để mặc tình trạng này kéo dài, đem lại sức

mạnh cho ông.

- Cô không toại nguyện với cuộc sống, phải không? - Ông hỏi.

- Không ạ, - cô gượng trả lời.

Ông cảm thấy ông đã làm chủ được hoàn cảnh. Ông giơ tay ra chạm

vào bàn tay cô.

- Xin dừng, - cô kêu lên và đứng phắt dậy.

- Tôi không có ý định gì, - ông trả lời, rõ ràng.

Cô không bỏ chạy như cô có thể làm. Cô không kết thúc cuộc nói

chuyện, nhưng ông không buông trôi những suy nghĩ thú vị với vẻ duyên
dáng sẵn có. Không lâu sau đó, ông đứng dậy để đi, và cô cảm thấy ông
đầy hấp dẫn.

- Cô không nên buồn, - ông nói, ân cần, - theo thời gian, sự việc sẽ đâu

vào đấy thôi.

Cô không trả lời nổi, vì không nghĩ ra điều gì để nói.

- Chúng ta là bạn tốt, phải không? - Ông nói và giơ tay ra.

- Vâng, - cô trả lời.

- Vậy thì không cần nói gì hết, cho đến khi tôi gặp lại cô.

Ông vẫn nắm tay cô.

- Tôi không thể hứa được, - cô nói, nghi ngại.

- Cô phải rộng lượng hơn mới được, - ông nói rất giản dị khiến cô cảm

động.

- Xin ông đừng nói đến việc đó nữa, - cô đáp lại.

- Được thôi, - ông nói, tươi nét mặt.

Ông xuống bậc và vào xe. Carrie khép cửa và lên phòng mình. Cô

tháo cổ áo rộng bằng ren trước gương và cởi cái thắt lưng đẹp đẽ bằng da
cá sấu cô mới mua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.