XƠ CARRIE - Trang 136

Ông vòng cánh tay quanh eo cô, và cô không thấy lòng mình lãnh

đạm. Bàn tay rảnh của ông nắm lấy các ngón tay cô. Làn gió xuân nhè nhẹ
thổi trên đường, lăn tròn một nhánh cây khô nâu của mùa thu năm ngoái.
Con ngựa không người dẫn lười biếng bước tiếp.

- Em hãy nói yêu tôi đi, - ông dịu dàng bảo.

Mắt cô cố ý nhìn xuống.

- Em nợ tôi đấy nhé, em yêu, - ông nói, xúc động, - em yêu tôi chứ?

Cô không trả lời, nhưng ông cảm thấy thắng lợi của mình.

- Nói đi, em, - ông nói và kéo cô ép vào người ông, đến mức môi họ

sát gần nhau. Ông nồng nhiệt ép chặt bàn tay cô, rồi thả nó ra để vuốt má
cô. - Em yêu chứ? - Ông nói và ép môi lên môi cô.

Môi cô hôn đáp lại để trả lời.

- Bây giờ, - ông nói, vui sướng, cặp mắt đẹp của ông rực sáng, - em là

của tôi, nhé?

Đầu cô nhẹ nhàng ngả lên vai ông, đi đến phần kết xa hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.