XƠ CARRIE - Trang 140

- Rất ổn, - Hurstwood nói. - Tuy vậy, cô ấy khá lo cho cậu. Tốt hơn hết

là cậu về ngay bây giờ và làm cô ấy vui lên.

- Tôi đi đây, - Drouet nói, hớn hở.

- Tôi muốn mời cả hai cô cậu đi xem với tôi vào thứ Tư, - Hurstwood

quyết định lúc chia tay.

- Cảm ơn ông bạn, - Drouet nói, - để xem cô ấy nói sao, tôi sẽ báo với

ông.

Họ chia tay thân ái nhất đời.

“Một ông bạn tử tế”, Drouet tự nhủ lúc rẽ ở góc phố về Madison.

“Drouet là một gã dễ thương, - Hurstwood tự nhủ lúc quay lại phòng

làm việc, - nhưng cậu ta không phải là người dành cho Carrie”.

Nghĩ đến Carrie khiến đầu óc ông vô cùng khoan khoái, và ông băn

khoăn làm cách nào để vượt anh chàng chào hàng.

Khi Drouet vào nhà, anh ta ôm Carrie như thường lệ, nhưng cô đáp lại

bằng cái rùng mình cưỡng lại.

- Ờ, - Drouet nói, - anh có một chuyến đi tuyệt vời.

- Thế ạ? Anh giải quyết với ông ở La Crosse mà anh đã kể với em ra

sao?

- Ồ, tuyệt; anh đã bán hết hàng cho ông ta. Có một người nữa, đại diện

cho hãng Burnstein, một anh chàng Do Thái mũi khoằm, nhưng chẳng làm
ăn được gì. Anh đã lầm cho cậu ta thành một kẻ vô tích sự.

Lúc cởi cổ áo và tháo các khuy măng sét, chuẩn bị rửa mặt và thay

quần áo, Drouet kể lể về chuyến đi. Carrie không thể không thích thú lắng
nghe vì cách miêu tả sôi nổi của anh.

- Em biết không, - anh nói, - anh đã làm cho những người trong sở

ngạc nhiên. Quý này, anh đã chào bán được nhiều hàng hơn bất cứ người
nào trong hãng. Anh đã bán được ba ngàn đôla tiền hàng ở La Crosse.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.