XƠ CARRIE - Trang 148

- Mình nói dễ thế, - ông nói. - Một vé mùa cho gia đình giá một trăm

năm mươi đôla đấy.

- Em không cãi vã với mình, - bà đáp lại, quả quyết. - Em muốn có vé

và tất cả chỉ có thế.

Bà đứng dậy, và giận dữ bước ra khỏi phòng.

- Được, rồi mình sẽ có, - ông nói dứt khoát, tuy giọng đã dịu hẳn.

Như thường lệ, tối hôm đó thiếu hẳn những người ngồi quanh bàn.

Sáng hôm sau ông đã nguôi đi nhiều, và sau đó tấm vé đã đến đúng

lúc, tuy nó không hòa dịu được tình hình. Ông không phản đối cho gia đình
một phần công bằng trong mọi thứ ông kiếm được, nhưng ông không thích
bị ép buộc, chống lại ý muốn của ông.

- Mẹ có biết là, - hôm sau nữa, Jessica nói, - nhà Spencer sắp đi xa

không?

- Không. Mà đi đâu vậy?

- Châu Âu, - Jessica nói. - Hôm qua con mới gặp Georgine và nó kể

với con. Nó càng ra vẻ ta đây hơn vì việc đó.

- Nó nói là bao giờ?

- Con nghĩ là thứ Hai. Họ sẽ đăng tin trên báo lần nữa, họ hay làm thế

mà.

- Chẳng sao đâu, - bà Hurstwood nói, an ủi, - rồi có ngày chúng ta sẽ

đi.

Hurstwood từ từ ngước mắt lên trên tờ báo, nhưng không nói gì.

- “Chúng tôi sẽ đi tàu thủy từ New York đến Liverpool”, - Jessica kêu

lên, nhại giọng người cô quen. - “Mong rằng sẽ trải qua phần lớn mùa hè ở
Pháp”, rõ thật kiêu ngạo. Cứ làm như đi châu Âu là nhất ấy.

- Chắc hẳn con phải tỵ nạnh với nó rất nhiều, - Hurstwood xen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.