XƠ CARRIE - Trang 147

Những cuộc đua nói trên sắp mở tại Công viên Washington ở South

Side, được coi là hoạt động xã hội của những người không bị ảnh hưởng
tính bảo thủ của tôn giáo. Trước kia bà Hurstwood chưa bao giờ đòi hỏi
một tấm vé cả mùa, nhưng năm nay có những lý do nhất định khiến bà đòi
hẳn một lô. Trước hết là, một trong những hàng xóm của bà, ông bà
Ramsey, vốn sẵn tiền vì kinh doanh than đã làm việc đó. Sau nữa, ông
Beale, vị bác sĩ được bà sủng ái, là một quý ông mê ngựa và cá cược, đã
nói với bà ý định đăng ký một con ngựa hai tuổi vào The Derby

[21]

. Lý do

thứ ba là, bà muốn trưng Jessica đã trưởng thành và xinh đẹp, đang mơ ước
lấy một tấm chồng ra trò. Khao khát của bà loanh quanh những việc như
thế và phô trương giữa những người quen biết hoặc đám đông, vốn được
khích lệ nhiều như nhau.

Hurstwood ngẫm nghĩ lời gợi ý ấy vài khoảnh khắc và không trả lời.

Họ đang ở trong phòng khách tầng hai, đợi bữa tối. Đó chính là tối ông hẹn
Carrie và Drouet đi xem Hợp đồng giao kèo, nên ông về nhà để lựa chọn
trang phục.

- Mình chắc là các vé tách riêng sẽ không hại gì chứ? - Ông hỏi, ngại

nói ra những lời chói tai.

- Không, - bà đáp, nôn nóng.

- Kìa, - ông nói, mếch lòng vì thái độ của bà, - mình không cần phải

nói điên lên vì việc đó. Tôi chỉ hỏi mình thôi.

- Em không điên, - bà cáu kỉnh. - Em chỉ xin mình một tấm vé mùa.

- Và tôi đang nói với mình, - ông trả miếng, xoáy cái nhìn rõ ràng và

bình tĩnh vào bà, - rằng đấy là thứ không dễ kiếm. Tôi không dám chắc
người quản lý sẽ đồng ý cho tôi.

Ông nghĩ lúc nào ông cũng phải “ghìm cương” với các yếu nhân trên

đường đua.

- Lúc đó chúng ta có thể mua, - bà kêu the thé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.