XƠ CARRIE - Trang 146

XV

Sự khó chịu của những ràng buộc

Càng ngày càng mê đắm Carrie, Hurstwood hoàn toàn bỏ mặc gia

đình riêng. Mọi hành động của ông liên quan đến gia đình thuộc loại hình
thức nhất hạng. Ông ăn sáng với vợ con, đắm mình trong những tưởng
tượng, vượt xa tầm quan tâm của họ. Ông đọc báo, chú ý hơn đến những đề
tài nông cạn mà con trai và con gái ông thảo luận. Giữa vợ chồng ông, một
dòng chảy lãnh đạm lờ lững trôi.

Giờ đây Carrie đã tới, một lần nữa ông lại trên con đường hạnh phúc.

Tối tối, ông thích thú đến khu thương mại. Trong những ngày ngắn ngủi,
lúc ông đi bộ, đèn đường lấp lánh vui tươi. Ông bắt đầu trải nghiệm cảm
giác hầu như lãng quên, bàn chân của người tình bước gấp. Khi ngắm quần
áo sang trọng của mình, ông nhìn chúng theo cách đánh giá của cô, và cái
nhìn của cô thật trẻ trung.

Đang trong những tình cảm dạt dào như thế, ông nghe thấy tiếng vợ,

những đòi hỏi dai dẳng của cuộc sống vợ chồng rứt ông khỏi giấc mơ và trở
về thói quen nhàm chán, làm ông tức điên. Lúc đó, ông hiểu rằng đây là
xiềng xích trói chân ông.

- George, - bà Hurstwood nói, trong tâm trí ông, từ lâu trong âm sắc

của giọng nói ấy luôn gắn với những đòi hỏi, - mẹ con em muốn mình mua
cho một vé mùa

[20]

xem các cuộc đua ngựa.

- Mình muốn xem tất cả các cuộc đó sao? - Ông nói, cao giọng.

- Vâng, - bà trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.