XƠ CARRIE - Trang 162

- Anh chẳng quen một ai, - anh đáp.

Bất đồ Drouet ngước nhìn.

- Này, - anh nói, - em có thích nhận vai này không?

- Em ư? - Carrie nói. - Em không thể diễn được.

- Sao em biết? - Drouet hỏi, vẻ nghĩ ngợi.

- Vì em chưa diễn kịch lần nào, - Carrie trả lời.

Dẫu sao, cô cũng hài lòng vì Drouet đề nghị. Mắt cô rạng ngời, vì nếu

có thứ giành được tình cảm của cô, đó chính là nghệ thuật sân khấu.

Đúng với bản chất, Drouet bám lấy ý nghĩ này như một lối thoát dễ

dàng.

- Không sao đâu. Em diễn được mà, và việc em phải làm là đến đấy.

- Không, em không thể, - Carrie nói yếu ớt, cô bị lời gợi ý lôi cuốn

nhưng vẫn ngần ngại.

- Có chứ, em có thể. Mà tại sao em không diễn được kia chứ? Họ cần

một người, và việc này sẽ làm em rất vui.

- Ồ không, không được đâu ạ, - Carrie nói nghiêm trang.

- Em vẫn thích biểu diễn. Anh biết là thế mà. Anh đã nhìn thấy em

khiêu vũ ở đây và bắt chước, chính vì thế anh mới mời em. Em thông minh,
thế là tốt rồi.

- Không, em không diễn đâu, - Carrie bẽn lẽn nói.

- Giờ anh sẽ bảo em phải làm gì nhé. Em xuống đó rồi liệu. Em sẽ rất

vui cho mà xem. Những người trong nhóm không phải ai cũng cừ. Họ
không có kinh nghiệm đâu. Họ thì biết gì về sân khấu kia chứ?

Anh ta nhăn mặt khi nói đến sự dốt nát của họ.

- Đưa cà phê cho anh, - Drouet nói thêm.

- Em không tin mình có thế biểu diễn được, Charlie ạ, - Carrie hờn dỗi

nói. - Anh cho là em làm được sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.