XƠ CARRIE - Trang 163

- Nhất định rồi. Anh đánh cược là em sẽ thành công. Bây giờ em muốn

đi, anh biết mà. Anh đã biết thế khi anh về nhà. Chính vì thế anh mới yêu
cầu em.

- Anh nói vở kịch gì ấy nhỉ?

- Dưới ánh đèn khí.

- Người ta muốn em đóng vai gì?

- Ờ, một trong các vai nữ, anh không rõ.

- Vở kịch ấy thuộc loại gì?

- À, - Drouet nói, trí nhớ của anh ta về những việc này không tốt lắm, -

về một cô gái bị một cặp vợ chồng lừa đảo sống trong khu ổ chuột bắt cóc.
Cô ta có tiền hoặc thứ gì đó mà cặp kia muốn tước đoạt. Anh không biết tả
chính xác đâu.

- Anh không biết em sẽ phải đóng vai nào sao?

- Không, nói thật là anh không biết. - Drouet nghĩ một lát. - A có, anh

cũng biết. Vai Laura, em sẽ đóng vai Laura.

- Anh không thể nhớ vai ấy như thế nào ư?

- Tha cho anh đi, Cad, anh không thể, - anh ta trả lời. - Lẽ ra anh nên

nhớ, anh đã xem vở này đủ rồi mà. Trong đó có một cô gái bị lấy trộm từ
lúc sơ sinh, hay nhặt được trên phố, hoặc đại loại thế, và đó chính là cô gái
bị hai kẻ tội phạm già săn lùng mà anh đã kể với em. - Anh ta dừng lại,
miệng đẩy bánh nướng, cái nĩa giơ ra trước mặt. - Cô ta suýt bị dìm chết, à
không, không phải thế. Anh sẽ bảo em anh làm gì nhé, - anh ta kết thúc một
cách tuyệt vọng. - anh sẽ đưa cho em cuốn sách. Giờ anh không thể nhớ ra
cả đời anh nữa kia.

- Em không biết nữa, - Carrie nói lúc anh ta kết thúc, sự hào hứng và

khao khát tỏa sáng đột ngột chống lại tính nhút nhát để giành ưu thế trong
cô. - Em có thể đi nếu anh thấy em diễn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.