XƠ CARRIE - Trang 165

trách móc với cảm giác có lỗi mơ hồ, tuy trong thực tế, nó chẳng là gì ngoài
sự bùng nổ đầu tiên của một tài năng nghệ thuật đang gắng sức tái tạo chân
dung hoàn hảo của một nhan sắc trong một lúc nào đó khiến cô mê mẩn.
Trong những khuynh hướng còn chưa rõ rệt ấy, sự trau dồi niềm khát khao
mô phỏng cuộc sống được coi là nền tảng của mọi nghệ thuật kịch.

Giờ đây, nghe Drouet tán dương khả năng diễn xuất của cô, toàn thân

cô náo nức vì thỏa mãn. Giống như ngọn lửa hàn các phần lỏng lẻo thành
một khối vững chắc, những lời của Drouet hợp nhất các cảm nghĩ bấp bênh
mà cô cảm thấy nhưng chưa bao giờ tin, với khả năng của cô và làm chúng
thành một mảnh hy vọng lòe loẹt. Như tất cả mọi người, cô có chút hão
huyền. Cô cảm thấy mình có thể làm được nhiều việc nếu có cơ hội. Biết
bao lần cô ngắm các nữ diễn viên ăn diện đỏm dáng trên sân khấu và tự hỏi
trông cô sẽ ra sao và sẽ toại nguyện biết chừng nào nếu cô được thế chỗ của
họ. Trạng thái căng thẳng, mê hoặc, những bộ trang phục rực rỡ, tiếng vỗ
tay tán thưởng, tất cả những thứ đó cám dỗ cho đến lúc cô cảm thấy mình
cũng có thể diễn và được công nhận tài năng. Giờ đây được bảo là cô thực
sự có tài, rằng những việc nho nhỏ mà cô đã làm ở nhà khiến Drouet cũng
cảm nhận được khả năng diễn xuất của cô. Cảm giác thật mãn nguyện lúc
nó còn kéo dài.

Khi Drouet đi rồi, cô ngồi trên ghế bập bênh cạnh cửa sổ và suy nghĩ.

Như thường lệ, trí tưởng tượng phóng đại những khả năng dành cho cô.
Giống như anh đặt năm mươi xu vào tay, và cô phải tập nghĩ là một ngàn
đôla. Cô thấy mình trong những tình huống hết sức không thỏa đáng, trong
đó cô phải có giọng nói run run và thái độ khổ sở. Cô thích thú những nơi
xa hoa và lịch sự, với những tình huống mà cô là trung tâm chú ý của mọi
con mắt, là người nắm toàn quyền mọi số phận. Đu đưa tới, lui, cô cảm
nhận nỗi đau dữ dội khi bị bỏ rơi, sự phẫn nộ ghê gớm vì những mưu mẹo
xảo trá, nỗi buồn tê tái sau khi thất bại. Những ý nghĩ của mọi phụ nữ hấp
dẫn cô đã từng xem trong các vở kịch - mọi mê thích nhất thời, mọi ảo
tưởng cô nghĩ về sân khấu - giờ trở lại như ngọn triều dâng sau khi rút. Cô
vun đắp những cảm nghĩ và quyết tâm mà không cần lý do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.