XƠ CARRIE - Trang 174

rằng cô đang hoảng hốt vì bị người lạ đột nhập. Đi nào, - rồi Millice băng
qua sân khấu Avery với thái độ ủ rũ nhất.

Carrie không hình dung chính xác lời gợi ý, nhưng sự mới mẻ của tình

huống, sự có mặt của những người xa lạ, ít nhiều đều căng thẳng, và mong
muốn làm mọi việc hơn là bị thất bại khiến cô trở nên rụt rè. Cô đi, bắt
chước người hướng dẫn như yêu cầu, thâm tâm cảm thấy có gì đó thật ngây
ngô.

- Bà Morgan, - vị đạo diễn nói với thiếu phụ đóng vai Pearl, - bà ngồi

đây. Bây giờ, ông Bamberger, ông đứng chỗ này, thế. Ông sẽ nói gì đây?

- Hãy giải thích, - ông Bamberger nói yếu ớt. Ông đóng vai Ray, người

tình của Laura, một nhân vật thượng lưu đang dao động vì ý định cưới cô,
khi khám phá ra rằng cô là một đứa trẻ bị bỏ rơi, không biết cha mẹ là ai.

- Thế nào, lời thoại của ông là gì?

- Hãy giải thích, - ông Bamberger nhắc lại, và nhìn chằm chặp vào lời

thoại.

- Phải, nhưng nó cũng nói lên rằng - đạo diễn nhận xét, - trông ông rất

sửng sốt. Giờ ông nói lại lần nữa, nếu ông không thể sửng sốt nổi.

- Hãy giải thích! - Ông Bamberger đòi hỏi, mạnh mẽ.

- Không, không, không phải thế! Hãy nói như thế này, - hãy giải thích

đi.

- Hãy giải thích đi, - ông Bamberger nói, dịu giọng bắt chước.

- Tốt hơn rồi đấy. Bây giờ tập tiếp.

- Một đêm kia, - bà Morgan là người nói tiếp, kể, - người cha và người

mẹ đi xem hát. Khi họ băng qua Broadways, như thường lệ, một đám đông
trẻ con xáp đến gần họ xin tiền...

- Dừng lại, - đạo diễn nói và lao tới, cánh tay dang rộng. - Hãy đặt

nhiều tình cảm hơn vào lời bà đang nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.