XƠ CARRIE - Trang 179

Carrie nhận được bức thư thú vị của viên quản lý, dặn thời gian ông

đợi cô trong công viên. Khi cô đến, ông tươi tắn với cô như ánh mặt trời
buổi sáng.

- Em yêu, - ông hỏi, - em tập ra sao?

- Đủ tốt ạ, - cô nói, vẫn còn mất hứng vì Drouet.

- Kể cho anh nghe em diễn như thé nào đi. Thú vị chứ?

Carrie thuật lại những tình tiết trong buổi tập, càng nói càng sôi nổi.

- Thú vị thật, - Hurstwood nói. - Anh rất mừng. Anh phải đến đó xem

em diễn mới được. Bao giờ đến buổi tập sau?

- Hôm thứ Ba, - Carrie nói, - nhưng người ta không cho khách vào.

- Anh hình dung là anh có thể vào được, - Hurstwood nói đầy ý nghĩa.

Cô đã hoàn toàn tươi tỉnh và hài lòng vì sự ân cần của ông, nhưng cô

bắt ông hứa không đến đó.

- Vậy em phải cố gắng hết sức để anh vui lòng nhé, - ông nói, khích lệ.

- Hãy nhớ là anh luôn muốn em thành công. Chúng ta sẽ làm cho buổi diễn
trở nên thú vị. Giờ thì em đang làm thế.

- Em sẽ cố, - Carrie nói, tràn trề yêu thương và nhiệt tình.

- Thế mới ra dáng chứ, - Hurstwood âu yếm nói. Ông trìu mến dứ một

ngón tay với cô, - Hãy nhớ em là người cừ khôi nhất.

- Nhất định là thế, - cô trả lời và ngoái nhìn lại.

Sáng hôm ấy, trái đất tràn ngập ánh mặt trời. Cô nhẹ bước dạo chơi,

bầu trời trong trẻo rót màu xanh tươi sáng vào tâm hồn cô. Ôi, may mắn
thay những đứa con nỗ lực trên trái đất này, họ đang cố gắng và tràn đầy hy
vọng. Và, cầu Chúa ban cho họ sự hiểu biết, nụ cười và sự chấp thuận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.