XƠ CARRIE - Trang 185

- Chúng ta ở đây cả rồi, - Hurstwood nói, quay sang một người trong

nhóm mà ông đang nói chuyện.

- Đúng vậy, - người mới đến, một quý ông phong nhã trạc bốn nhăm

tuổi đáp lại.

- Nghe này, - ông ta thì thào vui vẻ và kéo vai Hurstwood để có thể nói

thầm vào tai, - nếu buổi diễn không ra gì, tôi sẽ táng vào đầu anh đấy.

- Hẳn là anh muốn gặp các bạn cũ của anh. Nghĩ đến buổi diễn làm gì!

Người khác hỏi:

- Nó có hay ho thật không đây?

Viên quản lý đáp:

- Tôi không biết. Tôi chưa chắc lắm. - Rồi, ông ngẩng đầu duyên

dáng, - vì hội Tam điểm thôi.

- Nhiều người vẫn ở ngoài nhỉ?

- Phải, anh tìm Shanahan đi. Anh ấy mới hỏi anh lúc trước.

Nhà hát nhỏ rộn ràng những giọng nói thành công, tiếng quần áo sột

soạt, những chuyện tầm phào cũ rích, phần lớn tuân theo người đàn ông
này. Trong vòng nửa giờ trước lúc kéo màn, nhìn ông ta lúc nào cũng là
thành viên của một nhóm xuất sắc, gồm năm hoặc sáu người mập mạp,
ngực áo trắng muốt, những chiếc kim gài lấp lánh chứng tỏ sự thành đạt
của họ. Các quý ông đưa vợ theo gọi ông ra ngoài bắt tay. Ghế ngồi lách
cách, những người dẫn chỗ cúi đầu trong lúc ông dịu dàng nhìn. Hiển nhiên
ông là tinh túy trong số họ, phản chiếu tham vọng trong cá tính của những
người chào hỏi ông. Ông được chào hỏi, bợ đỡ theo kiểu đón tiếp danh
nhân. Thông qua đó, người ta có thể thấy địa vị của một người. Nó cao quý
ở mặt này và tầm thường ở mặt khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.