XƠ CARRIE - Trang 195

điệu lâm ly được coi là vừa riêng tư vừa thân tình. Sự bi ai có nét đặc biệt
của nó, dường như dành riêng cho con người đơn độc.

- Hơn nữa, cô ấy có thể rất hạnh phúc với chàng, - nữ diễn viên xinh

xắn nói tiếp. - Tính tình vui vẻ, gương mặt rạng rỡ của cô ấy sẽ làm mọi
ngôi nhà bừng sáng.

Cô từ từ quay lại khán giả mà không nhìn thấy gì. Các động tác của cô

giản dị đến mức cô có vẻ như hoàn toàn cô đơn. Rồi cô tìm một chỗ ngồi
bên bàn, lật vài cuốn sách và suy nghĩ cùng chúng.

- Mình không còn khát khao gì nữa, - cô thì thầm, gần như thở dài, -

sự sống sót của mình được giữ kín, trừ hai người trong thế giới rộng lớn
này, tạo cho mình niềm vui vì cô gái ngây thơ đó nhất định sẽ trở thành vợ
chàng.

Hurstwood thấy tiếc khi một nhân vật - được biết là Peach Blossom -

ngắt lời cô. Ông bực bội cựa quậy, vì muốn cô tiếp tục. Ông bị mê hoặc vì
gương mặt xanh xao, dáng người uyển chuyển trong bộ váy áo xếp nếp
màu xám lóng lánh như ngọc trai, chuỗi ngọc trai quấn quanh cổ. Carrie có
dáng điệu của một người yếu đuối và cần che chở, và bị hấp dẫn trong một
khoảnh khắc không thật, ông đứng dậy, cảm động, sẵn sàng lao đến chỗ cô,
an ủi cô khỏi đau khổ và tăng thêm sự mãn nguyện của riêng ông.

Trong giây lát, Carrie lại chỉ còn một mình, và cô nói, hào hứng:

- Tôi phải trở về thành phố, dù ở đấy có thể ẩn náu nhiều nguy cơ. Tôi

phải đi, kín đáo nếu có thể và công khai nếu phải thế.

Bên ngoài có tiếng móng ngựa, rồi tiếng Ray:

- Không, tôi sẽ không cưỡi lần nữa đâu. Mang nó đi.

Chàng bước vào, rồi bắt đầu một cảnh đã tạo ra bi kịch trong tình yêu

của Hurstwood cũng như mọi thứ trong sự nghiệp khác thường và phức tạp
của ông. Carrie đã quyết làm một cái gì đó trong cảnh này, và khi được ra
hiệu, cảm xúc choán ngợp cô. Cả Hurstwood và Drouet đều nhận thấy cảm
xúc dâng trào lúc cô xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.