XƠ CARRIE - Trang 211

Carrie đắm trong bầu không khí mà người đàn ông này đã tạo ra cho

cô. Cô phấn chấn và tỏa sáng. Cô cảm thấy từng âm thanh trong giọng ông
đều hướng tới cô.

- Những bông hoa anh gửi cho em thật dễ thương, - lát sau, cô nói. -

Chúng rất đẹp.

- Anh vui vì em thích, - ông trả lời, giản dị.

Lúc nào ông cũng nghĩ đến niềm khát khao của ông đang bị trì hoãn.

Ông lo xoay câu chuyện vào tình cảm riêng của ông. Mọi sự đã chín muồi.
Carrie của ông đã ở bên ông. Ông muốn lao vào và âu yếm cô, song vẫn
tìm lời và tình cảm để thực hiện.

- Em về nhà ổn chứ, - ông ủ rũ nói, chậm bước và nhìn xoáy vào cô.

- Vâng, - Carrie nói, rành rẽ.

Ông chăm chú nhìn cô một lát, chậm bước và đăm đăm nhìn vào mắt

cô.

Cô cảm nhận được tình yêu chan chứa.

- Còn anh thì sao? - Ông hỏi.

Câu này làm Carrie vô cùng bối rối, vì hiểu rằng ông đang trút bỏ nỗi

lòng. Cô không biết nên trả lời ra sao.

- Em không biết ạ, - cô trả lời.

Ông cắn môi dưới một lát, rồi nhả ra. Ông dừng lại bên lề và đưa đầu

ngón chân đá cỏ. Ông ngắm gương mặt cô bằng cái liếc nhìn dịu dàng, van
lơn.

- Em sẽ không bỏ anh ta ư? - Ông hỏi, dữ dội.

- Em không biết, - Carrie đáp, vẫn thụ động phi lý và không tìm ra thứ

gì để bấu víu.

Thực ra mà nói, cô đang trong tình huống khó xử nhất. Đây là người

đàn ông cô rất thích, người có ảnh hưởng đến cô gần như đủ để cô tin rằng
ông ta đang say đắm cô thất điên bát đảo. Cô vẫn là nạn nhân của cái nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.