XƠ CARRIE - Trang 212

mãnh liệt, cung cách tinh tế và trang phục sang trọng của ông. Cô nhìn và
thấy trước mặt mình là người đàn ông duyên dáng và cảm thông nhất đang
nghiêng về cô với vẻ hài lòng được quan sát. Cô không thể cưỡng lại khí
chất sôi nổi, ánh rực sáng của mắt ông. Cô không thể tránh được cảm xúc
của ông.

Và cô cũng không thể thiếu những ý nghĩ xáo động. Ông đã biết

những gì? Drouet đã kể gì với ông? Trong mắt ông, cô là vợ anh ta hay là
gì? Ông có cưới cô không? Ngay cả trong lúc ông trò chuyện và cô dịu đi,
mắt cô sáng lên âu yếm, cô vẫn băn khoăn liệu Drouet có kể với ông là họ
chưa kết hôn? Chưa bao giờ, chẳng có gì cho cô biết Drouet đã kể lể những
gì.

Cô cũng không tiếc nuối vì tình yêu của Hurstwood. Dù ông biết gì đi

nữa, ông vẫn không hề gay gắt chút nào. Ông chân thành một cách hiển
nhiên. Sự say đắm của ông là thật và nồng nhiệt. Trong lời ông nói ẩn chứa
sức mạnh. Cô sẽ làm gì đây? Cô nghĩ đến điều này, trả lời ông mơ hồ, uể
oải một cách trìu mến, nói chung là thụ động, cho đến khi cô đã ở ven bờ
biển cả suy đoán vô biên.

- Sao em không bỏ đi? - Ông nói, dịu dàng. - Anh sẽ lo toan mọi thứ

cho em...

- Ôi, không, - Carrie nói.

- Không cái gì? - Ông hỏi. - Ý em là sao?

Mặt cô lộ vẻ bối rối và đau đớn. Cô tự hỏi vì sao cứ phải đưa ý nghĩ

khốn khổ này vào. Cô đã bị thương vì lưỡi kiếm của cảnh dự phòng khốn
khổ, đứng ngoài hàng rào hôn nhân.

Chính ông cũng nhận thấy bị kéo vào cảnh bất hạnh. Ông muốn biết

sức nặng của tầm ảnh hưởng mà vẫn chưa thể thấy. Ông tiếp tục bồi thêm,
xúc động vì sự hiện diện của cô, nhận thức rõ ràng và tranh thủ ráo riết
trong kế hoạch của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.