XƠ CARRIE - Trang 224

Trong lúc Hurstwood bắt gặp một tin hài hước liên quan đến một

người xa lạ vừa tới thành phố và bị trấn lột ở nơi hẻo lánh. Nó làm ông
thích thú, ít nhất ông cũng cựa quậy và cười khúc khích một mình. Giá ông
có thể lôi kéo được vợ chú ý và đọc cho bà nghe.

- Ha ha, - ông nói khẽ, gần như một mình, - buồn cười thật.

Bà Hurstwood vẫn vấn tóc, không buồn hạ cố liếc nhìn.

Ông lại cựa quậy và đọc tiếp sang mục khác. Rốt cuộc, ông cảm thấy

sự vui vẻ phải tìm được lối thoát. Julia chắc chắn vẫn không vui vì vụ buổi
sáng, nhưng có thể dễ dàng uốn nắn được. Thực ra là bà sai, nhưng ông
không cần. Càng sớm càng tốt. Ông sẽ nói chuyện với bà ngay khi có dịp,
và toàn bộ nỗi bực bõ sẽ qua đi.

- Mình có chú ý, - cuối cùng ông nói, tuôn ra một tin khác liên quan

mà ông tìm thấy, - là người ta bắt đầu ép Illinois Ventral dọn sạch đằng
trước hồ không, Julia? - Ông hỏi.

Bà hầu như không muốn trả lời, nhưng cố nói: “Không”, chói tai.

Hurstwood dỏng tai lên. Trong giọng bà có một âm sắc vẫn rung ngân.

- Nếu làm được thế thì hay quá, - ông nói tiếp, nửa với mình, nửa với

vợ, tuy ông cảm thấy bà có gì đó rất không ổn. Ông rất thận trọng chăm chú
vào tờ báo, thầm lắng nghe từng âm thanh nho nhỏ có thể cho biết chuyện
gì.

Trên thực tế, không người đàn ông thông minh nào như Hurstwood -

hay quan sát và nhạy cảm với bầu không khí nhiều loại, nhất là những suy
nghĩ của riêng mình - lại mắc sai lầm như ông đã làm với vợ, gieo rắc rối
loạn cho bà, mà vẫn không hề bận tâm về những suy nghĩ rất khác. Nếu
không vì ảnh hưởng của Carrie, hoan hỉ vì lời hứa của cô khuấy động lòng
ông, kéo dài mãi, ông sẽ không thấy ngôi nhà trong tâm trạng dễ chịu như
thế. Tối nay nó quá ư rạng rỡ và vui tươi. Ông đã nhầm lẫn quá nhiều và sẽ
phải mất nhiều công sức đối phó mới về nhà trong tình trạng bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.