XƠ CARRIE - Trang 226

Bà Hurstwood chú ý đến sự thiếu khí sắc đó. Bà hằm hè với ông như

một con thú, có thể tấn công một đòn thứ hai đầy hiệu quả.

- Tôi muốn ngay sáng mai có tiền đi Waukesha, - bà nói.

Ông nhìn bà kinh ngạc. Trước kia ông chưa bao giờ thấy vẻ kiên quyết

lạnh lùng, sắt đá, một vẻ lãnh đạm tàn nhẫn đến thế trong mắt bà. Hình như
bà hoàn toàn làm chủ tâm trạng, rất tự tin và kiên quyết giành lấy quyền
kiểm soát mọi thứ khỏi tay ông.

- Ý mình là gì? - Ông nói và bật dậy. - Mình muốn ư! Tôi muốn biết

tối nay mình sao vậy?

- Chẳng sao hết, - bà bùng lên. - Tôi muốn có số tiền đó. Rồi sau đó

ông tha hồ nghênh ngang vênh váo.

- Nghênh ngang, hở! Cái gì! Bà sẽ lấy hết mọi thứ của tôi! Bà định

bóng gió điều gì, hả?

- Tối qua ông ở đâu? - Bà trả lời. Từng từ nóng bỏng lúc thốt ra. - Ông

dong xe với ai ở đại lộ Washington? Ông đi với ai đến nhà hát lúc George
nhìn thấy ông? Ông ngỡ tôi là con ngốc để ông lừa bịp chắc? Ông tưởng tôi
cứ ngồi nhà chịu cảnh “quá bận” và “không thể đi được” của ông, trong lúc
ông lượn quanh và bịa đặt là tôi không thể đến được? Tôi muốn ông biết
rằng những bộ dạng quý tộc của ông phải chấm dứt nếu tôi muốn. Ông
không thể sai khiến tôi cũng như các con tôi. Tôi nhìn thấu tâm can ông.

- Nói điêu, - ông nói, bị dồn vào thế bí và biết không còn cớ nào khác.

- Nói điêu, hả? - Bà nói, dữ dội, nhưng với vẻ dè dặt hẳn, - ông có thể

gọi thế là nói điêu nếu ông muốn, nhưng tôi biết.

- Tôi nói với bà, đây là nói điêu, - ông nói, khẽ và sắc sảo. - Nhiều

tháng nay bà tìm tòi lục lọi một lời buộc tội ti tiện, và bây giờ bà ngỡ là đã
có. Bà tưởng bà sẽ bật lên chiếm thế thượng phong. Được, tôi nói cho bà
biết, bà không thể. Chừng nào tôi còn là chủ gia đình này, bà hoặc bất kỳ ai
khác không thể ra lệnh cho tôi, bà nghe chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.