XƠ CARRIE - Trang 26

- Chưa ạ, thưa ông, - cô đáp lại.

- Ờ, hiện nay chúng tôi thích các cô gái có chút ít kinh nghiệm hơn.

Tôi cho rằng chúng tôi không thể sử dụng cô.

Carrie đứng đợi một lát, không biết cuộc phỏng vấn đã kết thúc hay

chưa.

- Đừng đợi! - Ông ta kêu to. - Hãy nhớ rằng ở đây chúng tôi rất bận.

Carrie bắt đầu tiến nhanh ra cửa.

- Gượm đã, - ông ta gọi giật cô lại. - Hãy cho tôi biết tên và địa chỉ của

cô. Thỉnh thoảng chúng tôi cần các cô.

Lúc đã ra phố yên ổn, cô hầu như không kìm nỗi những giọt nước mắt.

Cô vừa trải qua không nhiều những lời cự tuyệt, nhưng cả ngày hôm nay
khiến cô bối rối. Cô mệt mỏi và căng thẳng. Cô từ bỏ ý nghĩ đi van lơn các
cửa hàng bách hóa khác và lúc này cô đi vơ vẩn, cảm thấy an toàn và nhẹ
nhõm được lẫn vào đám đông.

Trong lúc đang lang thang, cô trở lại phố Jackson, cách dòng sông

không xa, và đi về hướng Nam, dọc theo con phố lớn đường bệ, thì một tờ
giấy gói viết bằng mực dấu, gắn lên cánh cửa khiến cô chú ý. Tờ giấy viết:
“Cần tuyển các cô gái đóng gói và thợ may”. Do dự một lát, rồi cô bước
vào.

Hãng Speigelheim & Company sản xuất mũ nam giới, chiếm một tầng

của tòa nhà, chiều rộng mười lăm mét và chiều sâu hai mươi lăm mét. Đó
là một nơi khá ảm đạm, nhiều ngọn đèn nóng chiếu sáng những chỗ tối tăm
nhất, đầy máy móc và bàn làm việc. Tại đó, một nhóm các cô gái và vài
người đàn ông đang làm việc bên bàn. Chỗ kia là những người nom nhếch
nhác, mặt nhem nhuốc dầu và bụi bặm, mặc quần áo bằng vải bông mỏng,
không ra hình thù gì và đi những đôi giày mòn vẹt ít nhiều. Nhiều người
xắn cao tay áo để lộ cánh tay trần, có người còn mở phanh áo đến tận cổ vì
nóng. Họ gần như là loại thấp kém nhất so với các cô gái bán hàng, họ cẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.