XƠ CARRIE - Trang 260

- Ờ, tôi không biết đấy, - ông ta trả lời, lười biếng ngả vào lưng ghế

trong lúc cô đứng trước mặt. - Điều gì khiến cô muốn lên sân khấu?

Cô thấy luống cuống vì sự trơ tráo của người đàn ông, nhưng chỉ có

thể mỉm cười đáp lại nụ cười tự mãn, cám dỗ của ông ta và nói:

- Tôi cần kiếm sống.

- Ồ, - ông ta trả lời, khá sửng sốt vì diện mạo thanh tú của cô, và cảm

thấy có thể tranh thủ làm quen với cô. - Đấy là một lý do tốt, phải không?
Nhưng Chicago không phải là nơi thích hợp cho nguyện vọng của cô. Cô
nên đến New York. Ở đấy có nhiều cơ hội hơn. Cô khó lòng mong khởi
nghiệp ở đây.

Carrie mỉm cười cởi mở, cảm kích vì ông ta đã hạ cố khuyên bảo cô.

Ông bầu chú ý đến nụ cười và hiểu hơi khác. Ông ta ngỡ đã nhìn thấy một
cơ hội dễ dãi để tán tỉnh.

- Mời cô ngồi, - ông ta nói và kéo ghế bên cạnh, rồi hạ giọng để hai

người đàn ông trong phòng không nghe thấy. Cả hai nháy mắt với nhau,
ngờ vực.

- Tôi đi đây, Barney, - một người bỏ đi và nói với ông bầu. - Hẹn gặp

anh chiều nay.

- Đồng ý, - ông bầu nói.

Người còn lại vớ lấy tờ báo ra vẻ đọc.

- Cô có ý tưởng gì về loại vai cô thích đóng không? - Ông bầu hỏi,

mềm mỏng.

- Không ạ, - Carrie nói. - Bắt đầu thì tôi sẽ nhận bất cứ vai gì.

- Tôi hiểu, - ông ta nói. - Cô sống trong thành phố ư?

- Vâng, thưa ông.

Ông bầu mỉm cười, dịu dàng loại nhất.

- Cô đã thử vào dàn đồng ca bao giờ chưa? - Ông ta hỏi, càng ra vẻ

tâm sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.