XƠ CARRIE - Trang 270

nhỏ của mình và để một ngọn đèn sáng rất đúng cách thức gần két, rồi mới
ra về.

Theo kinh nghiệm của ông, chưa bao giờ ông tìm ra điều gì không

đúng thủ tục, nhưng tối nay, sau khi đóng cửa phòng làm việc, ông ra ngoài
kiểm tra két. Tình cảnh của ông tạo nên một sức hút đột ngột. Lần này cánh
cửa phản ứng lại. Ông hơi ngạc nhiên, và nhìn vào thấy các hộp tiền mặt
vẫn để lại như lúc ban ngày, rành rành không được bảo vệ. Lẽ tất nhiên, ý
nghĩ đầu tiên của ông là kiểm tra các ngăn kéo và đóng cửa két lại.

“Ngày mai, mình phải bảo Mayhew sự cố này”, ông nghĩ.

Chắc chắn Mayhew đã ra ngoài từ nửa giờ trước, lúc ông xoay quả

đấm cửa để bật khóa. Trước kia, ông ta chưa bao giờ quên làm thế. Nhưng
tối nay chắc Mayhevv còn mãi nghĩ nhiều việc khác. Ông ta còn bận bịu
với việc riêng.

“Mình thử nhìn qua xem”, - viên quản lý nghĩ và kéo các ngăn đựng

tiền. Ông không biết vì sao ông lại muốn nhìn vào đó. Đây là một hành
động hoàn toàn không cần thiết, vào lúc khác có lẽ đã không xảy ra.

Lúc nhìn vào, mắt ông bắt gặp một tập tiền mặt trong từng gói một

ngàn một như các ngân hàng phát hành. Ông không thể nói là bao nhiêu,
nhưng ông dừng lại để nhìn. Rồi ông kéo ngăn thứ hai. Ngăn đựng các hóa
đơn trong ngày.

“Mình không biết Fitzferald & Moy lại để tiền kiểu này”, - ông tự nhủ.

- “Chắc họ quên”.

Ông nhìn ngăn kia và lại ngập ngừng.

“Đếm đi", một tiếng nói thẻ thọt vào tai ông.

Ông đặt tay lên hộp đầu tiên và nhấc cả chồng, để các gói rời rơi

xuống. Những tờ bạc năm chục và một trăm đôla đóng thành từng gói một
ngàn. Ông cho là đếm được mười gói như thế.

“Sao mình không đóng két lại?” - Ông tự nhủ, chần chừ. - “Cái gì

khiến mình cứ nấn ná ở đây vậy?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.