XƠ CARRIE - Trang 279

Carrie bắt đầu thấy chuyến đi này hơi lạ lùng - đến một ga xe lửa

nhưng không nói gì. Toàn bộ sự việc bất ngờ này bất thường đến mức cô
không gần quá nhiều ý nghĩa cho mọi việc.

- Cô khỏe không? - Hurstwood hỏi dịu dàng, vì lúc này đã dễ thở hơn.

- Rất khỏe, - Carrie nói, cô lúng túng đến mức không thể có thái độ

phù hợp cho tình cảnh này. Cô vẫn lo gặp Drouet và xem sự thể ra sao.
Hurstwood ngắm cô và cảm thấy thế. Ông không còn lo rồi sẽ ra sao. Ông
không phiền lòng vì cô xúc động thật dễ thương. Đây là một trong những
phẩm chất của cô khiến ông vô cùng hài lòng. Ông chỉ bận tâm phải giải
thích ra sao. Tuy nhiên, ngay cả việc này cũng không phải là quá đỗi
nghiêm trọng. Việc ông làm và cuộc chạy trốn hiện tại là những bóng đen
to lớn đè nặng lên ông.

“Mình làm việc đó mới ngu làm sao, - ông nhắc đi nhắc lại. - Thật sai

lầm!”

Trong những lúc tỉnh táo, chắc chắn ông không hiểu việc đã làm. Ông

không thể bắt đầu cảm thấy ông là người trốn tránh pháp luật.

Ông thường đọc về những việc như thế này, và nghĩ chúng thật khủng

khiếp, nhưng lúc sự việc xảy ra với ông, ông chỉ ngồi và nhìn lại quá khứ.
Tương lai là thứ liên quan đến họ hàng ở Canada. Ông muốn tới đó. Còn
lại, ông xem xét những hành động của mình trong đêm ấy, coi chúng là
những phần cấu thành một lỗi lầm to lớn.

- Tuy vậy, - ông nói, - mình có thể làm gì?

Sau đó ông quyết định làm phần tốt nhất và lại bắt đầu bằng toàn bộ

cuộc thẩm vấn. Đây là một vòng tròn thất bại, phiền não, để ông phải giải
quyết vấn đề trong tâm trạng kỳ quặc, với sự hiện diện của Carrie.

Đoàn tàu lách cách chạy qua những bãi chăn nuôi dọc phía trước hồ,

và chạy khá chậm đến phố Hai mươi bốn. Không nhìn thấy phanh và đèn
tín hiệu. Đầu máy hú từng hồi còi ngắn, và chuông reo liên tục. Vài người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.