XƠ CARRIE - Trang 282

- Không, tôi không muốn nghe, - Carrie nói, nổi giận đùng đùng. - Tôi

muốn ông đưa tôi ra khỏi nơi này, hoặc tôi sẽ gọi trưởng tàu. Tôi sẽ không
đi với ông. Thật xấu hổ, - rồi những tiếng nức nở hoảng sợ làm tắt ngóm
mong muốn giãi bày của cô.

Hurstwood lắng nghe, hơi ngỡ ngàng. Ông cảm thấy cô chỉ là nguyên

nhân cho những cảm xúc như cô đã làm, và ông mong có thể nhanh chóng
giải quyết việc này. Chẳng mấy nữa, người soát vé sẽ đến kiểm tra. Ông
không muốn làm ồn, không muốn rắc rối. Trước hết, ông phải làm cô yên
lặng đã.

- Em không thể xuống, cho đến khi tàu đỗ ở ga sau, - Hurstwood nói. -

Chúng ta sẽ tới ga sau, không lâu lắm đâu. Em có thể xuống tàu nếu em
muốn. Tôi sẽ không cản em. Tôi chỉ muốn em lắng nghe tôi một chút. Em
sẽ để tôi kể chứ?

Hình như Carrie không nghe. Cô chỉ quay đầu ra cửa sổ, bên ngoài tối

om. Đoàn tàu tăng tốc và chạy đều đều qua những cánh đồng, xuyên qua
nhiều cánh rừng. Những hồi còi dài rúc lên buồn bã, vang lên lúc đến gần
những vùng rừng rú hiu quạnh.

Lúc này người soát vé vào toa, kiểm tra một hoặc hai hành khách bổ

sung ở Chicago. Người đó đến gần Hurstwood, ông chìa vé ra. Carrie
không nhúc nhích, lấy lại tư thế đĩnh đạc. Cô không nhìn quanh.

Khi người soát vé đi rồi, Hurstwood nhẹ cả người.

- Em giận tôi vì tôi đã lừa dối em, - ông nói. - Tôi không muốn làm

thế, Carrie. Vì đây là chuyện sống còn. Tôi không thể làm khác được. Sau
lần đầu tiên gặp em, tôi không thể giữ được khoảng cách với em.

Ông phớt lờ việc lừa gạt cuối cùng để cô lên tàu. Ông muốn thuyết

phục cô rằng vợ ông không còn là một nhân tố trong quan hệ của họ nữa.
Ông cố gạt khoản tiền đã lấy cắp ra khỏi tâm trí.

- Đừng nói thế với tôi, - Carrie nói, - tôi căm ghét ông. Tôi muốn ông

xa tôi ra. Tôi sẽ xuống tàu ở ga tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.