XƠ CARRIE - Trang 30

- Chưa ạ, thưa ông, - Carrie nói.

- Cô tên gì? - Ông ta hỏi. - Tốt, tôi không biết liệu có việc gì cho cô

không. Cô có đồng ý làm việc với bốn đôla rưỡi một tuần không?

Carrie đã quá mòn mỏi vì thất bại nên không cảm thấy đó là một sự

đáng kể. Cô không ngờ ông trả cô ít hơn sáu đô. Song cô bằng lòng và ông
ta ghi tên cùng địa chỉ của cô.

- Tám giờ sáng thứ Hai, cô đến đây trình diện, - cuối cùng, ông ta nói.

- Tôi nghĩ có thể tìm ra việc gì đó cho cô.

Ông ta khiến cô như sống lại vì nhiều triển vọng, tin chắc rằng rốt

cuộc, cô đã tìm thấy cái gì đó. Ngay lập tức, máu ấm lan khắp người cô. Sự
căng thẳng, lo âu của cô dịu lại. Bước ra đường phố tấp nập, cô phát hiện ra
một không khí mới mẻ. Cô thấy đám đông đang di chuyển bằng bước chân
nhẹ nhõm. Cô nhận ra nhiều người đàn ông và đàn bà đang cười. Những
mẩu chuyện và tiếng cười thoảng đến tai cô. Bầu không khí thật thư thái.
Dân chúng ào ra từ các tòa nhà, ngày làm việc của họ đã kết thúc. Cô nhận
thấy họ hài lòng, rồi nghĩ đến căn nhà của người chị và bữa ăn đang đợi
khiến cô rảo bước. Cô vội vã, có lẽ mệt mỏi, nhưng chân cô không còn rã
rời nữa. Minnie sẽ không nói gì! Chà, mùa đông dài dặc ở Chicago - những
ngọn đèn, đám đông, những trò giải trí! Rốt cuộc thì đây là một thủ phủ lớn
và dễ chịu. Công ty mới của cô là một cơ sở đáng kể. Các cửa sổ của nó
đều gắn những tấm kính mờ đồ sộ. Cô có thể làm việc yên ổn ở đấy. Cô
chợt nghĩ đến Drouet, đến những điều anh ta đã kể với cô. Lúc này cô cảm
thấy đời tươi hơn, sinh động hơn, sôi nổi hơn. Cô lên xe với trạng thái tinh
thần phấn chấn nhất, cảm thấy máu lưu thông thoải mái trong người. Cô sẽ
sống ở Chicago, tâm trí cô vẫn thường nói thế. Cô sẽ có một thời gian thoải
mái hơn trước đây, và cô sẽ hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.