XƠ CARRIE - Trang 326

thấy. Nó xác nhận nhận thức của cô về tình trạng hiện tại. Cô không sống,
không thể đòi hỏi được sống, cho tới khi một thứ như thế này đến trong đời
cô. Đàn bà tiêu tiền như nước, cô nhìn thấy trong các cửa hiệu lúc đi qua.
Hoa, kẹo, nữ trang hình như là những thứ quan trọng, rất được chú ý đối
với giới phụ nữ tao nhã. Còn cô, cô không đủ tiền tiêu vặt để thỏa mãn
những cuộc đi chơi như thế vài lần trong tháng.

Đêm hôm ấy, căn hộ nhỏ xinh xắn dường như là nơi tầm thường. Nó

không phải là nơi ở của cái thế giới thú vị kia. Cô nhìn người hầu làm bữa
với con mắt hờ hững. Những cảnh trong vở kịch hiện ra trong trí cô. Phần
vì cô nhớ đến một nữ diễn viên xinh đẹp, đóng vai người tình được tán tỉnh
và tranh giành. Vẻ duyên đáng của cô ta đã chinh phục trái tim Carrie.
Trang phục của cô ta là mọi thứ mà nghệ thuật nghĩ ra, nỗi đau khổ của cô
ta rất thật. Carrie có thể cảm nhận nỗi khổ mà cô ta thể hiện. Nó là thứ mà
Carrie có thể diễn. Thậm chí có nhiều chỗ cô còn có thể diễn hay hơn. Vì
thế, cô nhẩm lại lời thoại. Ôi, nếu như cô được đóng vai ấy, đời cô sẽ
khoáng đạt biết bao! Cô cũng có thể diễn xuất rất đạt.

Khi Hurstwood về nhà, Carrie rất ủ rũ. Cô ngồi, đu đưa và nghĩ ngợi,

và không để ý đến những tưởng tượng của mình bị đứt đoạn; cô nói ít hoặc
lặng thinh.

- Em sao thế, Carrie? - Lát sau Hurstwood hỏi, chú ý đến trạng thái

lặng lẽ, gần như buồn bã của cô.

- Không có gì ạ, - Carrie nói. - Tối nay em thấy không được khỏe.

- Em không ốm chứ? - Ông hỏi và tiến đến sát cô.

- Ồ không, - cô nói, gần như dằn dỗi, - em chỉ cảm thấy không khỏe

thôi.

- Thế thì tệ quá, - ông nói và sửa lại áo khoác sau khi hơi cúi xuống. -

Anh đang định tối nay chúng ta đi xem hát.

- Em không muốn đi, - Carrie nói, bực mình vì những cảnh tượng huy

hoàng của cô bị phá vỡ và biến mất. - Chiều nay em đi xem rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.