XƠ CARRIE - Trang 337

Carrie suy nghĩ một cách hồ nghi, nhưng lời nói của anh có ảnh hưởng

tới cô.

- Chắc Ames là người hạnh phúc, - cô tự nhủ, - dù chỉ có một mình.

Anh ta mạnh mẽ thế mà.

Vợ chồng Vance vẫn hăng hái xen vào, và những suy nghĩ sâu sắc của

Ames trở thành cọc cạch. Tuy vậy, chúng đủ để chàng thanh niên gây ấn
tượng với Carrie không cần lời lẽ. Trong con người hoặc trong thế giới
Ames sống có một cái gì đó hấp dẫn cô. Anh làm cô nhớ tới những cảnh đã
xem trên sân khấu, những nỗi buồn, sự hy sinh luôn đi kèm với thứ cô chưa
biết là gì. Ames đã xóa đi sự tương phản gay gắt giữa cuộc sống này với
cuộc sống của cô bằng sự thờ ơ điềm tỉnh mà chỉ anh mới có.

Lúc họ đi ra, Ames nắm cánh tay Carrie và giúp cô vào xe, rồi họ đến

xem biểu diễn.

Trong các màn diễn, Carrie chăm chú lắng nghe anh. Ames nói đến

nhiều điều trong vở kịch và cô tán thành hầu hết, những điều tác động đến
cô sâu sắc.

- Anh có nghĩ làm diễn viên khá thú vị không? - Cô hỏi.

- Có, - Ames nói, - tôi nghĩ đó là một nghề hay. Tôi cho nhà hát là một

thứ vĩ đại.

Chỉ một điều tán thành nho nhỏ này làm tim Carrie rộn ràng. Chà, giá

cô được là diễn viên, làm một nghề tốt đẹp! Người đàn ông này thật thông
minh, anh hiểu và tán thành nó. Nếu cô là một diễn viên có tài, những
người đàn ông như anh ta sẽ tán thành cô. Cô cảm thấy Ames thật tốt bụng
khi nói thế, tuy nó chẳng liên quan đến cô tí nào. Cô không biết vì sao lại
cảm thấy như vậy.

Khi buổi diễn kết thúc, cô đột nhiên vỡ lẽ rằng Ames không về cùng

họ.

- Ồ, anh không về ư? - Carrie hỏi, ngỡ ngàng.

- Không, - Ames nói, - tôi ở ngay gần đây, trên phố Ba mươi ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.