XƠ CARRIE - Trang 353

Đây là hậu quả nặng nề đầu tiên trong tình hình giữa họ, nhưng càng

đến gần ngày làm việc cuối cùng, sự u ám càng trở nên thường xuyên.
Hurstwood không thể che giấu cảm xúc về việc này. Carrie không khỏi băn
khoăn, không biết mình trôi về đâu. Họ ít trò chuyện hơn thường lệ, không
phải vì Hurstwood cảm thấy sự bất bình của Carrie. Mà là Carrie né tránh
ông. Ông nhận ra điều này. Ông khó chịu vì cô lãnh đạm với ông. Ông cố
ân ái hầu như đã là một việc phi thường, rồi nhận thấy sự bất mãn mà
Carrie thêm vào bằng thái độ của cô, và làm cho nó trở thành việc không
thể.

Rốt cuộc, ngày cuối cùng đã đến. Khi nó đến thực sự, Hurstwood đã

chuẩn bị tinh thần thích ứng với cảnh sấm sét ngang trời, giông bão tả tơi,
và ông khá nhẹ nhõm thấy là một ngày bình thường và đơn giản. Mặt trời
chiếu sáng, nhiệt độ dễ chịu. Lúc đến bên bàn ăn điểm tâm, ông cảm thấy
chẳng có gì ghê gớm.

- Em à, - ông bảo Carrie, - hôm nay là ngày cuối cùng của anh trên trái

đất này.

Carrie mỉm cười đáp lại sự hài hước của ông.

Hurstwood liếc nhìn tờ báo, khá vui vẻ. Dường như ông trút được một

gánh nặng.

- Anh sẽ xuống đó một lát, - sau bữa điểm tâm, ông nói, - và nhìn ngó

đó đây. Ngày mai, anh sẽ đi xem xét cả ngày. Anh cho là sẽ tìm ra gì đó,
còn bây giờ việc này ngoài tầm tay anh.

Ông mỉm cười, đến quán rượu. Shaughnessy đã ở đó. Họ đã thỏa

thuận chia theo lợi tức. Tuy nhiên, ông ở đó vài giờ và ra về lúc hơn ba giờ.
Khi trở về, sự hân hoan của ông đã tàn. Ông không thích quán rượu, nay nó
không còn, ông lại thấy buồn. Ông đã mong mọi sự khác hẳn.

Shaughnessy là người thực dụng, lạnh lùng.

Lúc năm giờ, ông ta nói:

- Chúng ta có thể tính toán và chia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.