XƠ CARRIE - Trang 354

Họ làm thế. Tài sản cố định đã đem bán và số tiền đem chia.

- Tạm biệt, - Hurstwood nói vào lúc cuối cùng, cố tỏ ra thân mật.

- Tạm biệt, - Shaughnessy nói, không hạ cố quan tâm.

Liên doanh ở phố Warren đã chấm dứt vĩnh viễn như thế.

Carrie đã sửa soạn một bữa ăn ngon ở nhà, nhưng sau chuyến xe về,

Hurstwood trong tâm trạng không vui và trầm ngâm.

- Thế nào, anh? - Carrie dò hỏi.

- Anh ra khỏi chỗ đó rồi, - ông trả lời và cởi áo khoác.

Carrie nhìn ông, muốn biết tình hình tài chính hiện nay của ông ra sao.

Họ ăn cơm và trò chuyện một chút.

- Anh có đủ tiền mua chỗ khác không? - Carrie hỏi.

- Không, - ông nói. - Anh phải kiếm việc gì đó và tằn tiện.

- Nếu anh kiếm được một chỗ nào đấy thì hay quá, - Carrie nói, nhắc

nhở vì lo âu và hy vọng.

- Anh cũng nghĩ thế, - ông nói, trầm ngâm.

Những ngày sau đó, cứ buổi sáng là ông mặc áo khoác và ra đi. Trong

các chuyến mạo hiểm này, trước hết ông tự an ủi với bảy trăm đôla, ông
vẫn có thể thu xếp thuận lợi. Ông nghĩ đến nhà máy rượu bia, mà ông biết
thường điểu khiển các quán rượu họ thuê, và mong họ giúp ông. Sau đó
ông nhớ ra sẽ phải trả vài trăm đôla cho tài sản cố định và như thế ông
chẳng còn gì để chi tiêu hàng tháng. Mỗi tháng, ông cần xấp xỉ tám chục
đôla để sống.

- Không, - ông nói trong những lúc tỉnh táo nhất, - mình không thể làm

thế. Mình sẽ kiếm một việc gì đó và sẽ tiết kiệm.

Riêng chuyện tìm việc làm đã là một vấn đề phức tạp, khi nghĩ đến

việc ông muốn làm. Quản lý một quán rượu ư? Liệu ông có kiếm ra một
nơi như thế không? Trên báo chẳng thấy đăng tìm quản lý. Ông thừa biết
những vị trí như thế đòi hỏi phải phục vụ nhiều năm hoặc góp vốn một nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.