XƠ CARRIE - Trang 361

Sau khi cởi áo khoác, ông cảm thấy có phận sự thuật lại chút ít về một

ngày của ông.

- Anh đã nói chuyện với một hãng bán buôn rượu, - ông nói. - Rồi anh

ra đường.

- Anh đừng làm thế có hơn không! - Carrie nói.

- Không đến nỗi tệ lắm đâu, - ông trả lời.

Ông thường mua hai tờ Evening World & Evening Sun của người đàn

ông ở góc phố. Vì thế ông chỉ nhặt báo lúc đi ngang qua mà không dừng
lại.

Ông kéo ghé gần lò sưởi và châm ngọn đèn khí. Lúc này, lại giống y

như tối hôm trước. Những khó khăn tan biến trong các mục ông thích đọc.

Ngày hôm sau còn tệ hơn hôm trước, vì ông không còn biết sẽ đi đâu.

Cho đến mười giờ sáng, ông vẫn chưa tìm ra chỗ nào trên báo hấp dẫn ông.
Ông thấy nên ra ngoài, song ông chán ngán. Đi đâu, đi đâu được?

- Anh đừng quên để lại tiền tuần này cho em đấy, - Carrie bình thản

nói.

Họ đã thỏa thuận hàng tuần ông để mười hai đôla vào tay cô để chi

tiêu. Ông thốt ra một tiếng thở dài nhè nhẹ lúc nghe câu đó, và rút ví. Ông
lại cảm thấy kinh hãi. Ông cứ chi, chi mãi mà chẳng có gì thu về.

- Trời đất ơi! - Ông nói. - Không thể cứ thế này mãi được.

Ông không kể với Carrie bất cứ chuyện gì. Song cô cảm thấy lời đòi

hỏi của cô làm phiền ông. Chẳng mấy chốc, đưa tiền cho cô trở thành một
việc khổ tâm.

“Mình phải làm gì bây giờ? - Cô nghĩ. - Chao ôi, tại sao mình cứ thấy

khó chịu thế nhỉ?”

Hurstwood ra đi, nhằm hướng Broadway. Ông muốn nghĩ đến một nơi

nào đó. Tuy vậy, chẳng mấy nỗi ông đã tới Grand Hotel trên phố Ba mươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.