XƠ CARRIE - Trang 363

thản nhiên.

Song Hurstwood cứ đọc và đọc miết. Ông chẳng mảy may chú ý đến

Carrie. Làm xong việc nhà, cô nói chút ít làm ông mất cả yên tĩnh.

Hôm sau tuyết vẫn rơi, và hôm sau nữa trời càng rét hơn.

Hurstwood đọc tin báo nguy trên báo và ngồi im lặng. Lúc này ông

tình nguyện làm vài việc vặt khác. Một là ra hàng thịt, hai là đến cửa hàng
tạp hóa. Thực ra, ông chẳng coi các việc vặt vãnh này liên quan đến sự
quan trọng đích thực của họ. Ông cảm thấy ra phố trong thời tiết này,
dường như ông không hoàn toàn vô ích, hoàn toàn có lợi cho gia đình.

Ngày thứ tư, trời quang đãng, ông đọc tin cơn bão đã qua. Song giờ

đây, ông ngần ngại khi nghĩ đến các đường phố lõng bõng nước.

Cuối cùng, đến trưa, ông bỏ tờ báo và lên đường. Vì nhiệt độ hơi tăng

lên, các đường phố càng tệ hại. Ông băng qua phố Mười bốn, lên xe và
chuyển hướng nam đến Broadway. Ông có một quảng cáo liên quan đến
một quán rượu trên phố Pearl. Tuy nhiên, khi đến Broadway Central, ông
đổi ý.

“Có ích gì đâu? - Ông nghĩ, nhìn xuống đám bùn loãng vì tuyết. -

Mình không thể mua cổ phần của nó. Chắc phải một ngàn, mà mình chẳng
có gì. Thôi đi”, - rồi ông bỏ qua. Trong hành lang, ông kiếm một chỗ và
đợi, phân vân xem có thể làm gì.

Trong lúc ông ngồi ngẫm nghĩ vẩn vơ, hài lòng vì được ở trong nhà,

một người đàn ông ăn vận sang trọng đi qua hành lang, dừng lại, nhìn chăm
chú dường như không tin vào trí nhớ của minh và đến gần. Hurstwood nhận
ra Cargill, chủ nhân của nhiều chuồng ngựa đua lớn ở Chicago mang tên
ông ta, người mà ông gặp lần cuối tại Avery Hall, vào đêm Carrie xuất
hiện. Hồi ức về người này nhắc đến vợ ông lúc họ bắt tay hôm đó, ngay lập
tức trở nên rõ ràng.

Hurstwood vô cùng lúng túng. Mắt ông lộ rõ vẻ khó xử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.