XƠ CARRIE - Trang 364

- Kìa, ông Hurstwood! - Cargill nói, giờ đã nhớ ra và lấy làm tiếc là

không nhận ra Hurstwood đủ nhanh để kịp tránh cuộc gặp này.

- Vâng, - Hurstwood nói. - Ông khỏe không?

- Rất khỏe, - Cargill nói, băn khoăn tìm chuyện để nói. - Ông ở khách

sạn này ư?

- Không, - Hurstwood nói. - Chỉ có một cuộc hẹn thôi.

- Tôi biết ông đã rời Chicago. Tôi không biết giờ ông ra sao.

- Ồ, giờ tôi ở thành phố này, - Hurstwood trả lời, lo tìm cách bỏ đi.

- Chắc là ổn chứ?

- Tuyệt vời.

- Tôi rất mừng.

Họ nhìn nhau, khá bối rối.

- Tôi có cuộc hẹn với một người bạn ở tầng trên. Tôi phải chia tay ông

thôi. Tạm biệt.

Hurstwood gật đầu.

“Khỉ thật, - ông lầm bầm và quay nhìn ra cửa. - Mình biết thế nào

cũng có chuyện đấy”.

Ông đi qua vài khối nhà trên phố. Đồng hồ của ông mới chỉ một giờ

rưỡi. Ông cố nghĩ ra một nơi nào đó để đến hoặc việc gì đó để làm. Ngày
xấu đến mức ông chỉ muốn được ở trong nhà. Cuối cùng, bàn chân ông bắt
đầu ướt và lạnh, ông lên xe. Xe đưa ông về phố Năm mươi chín, còn tốt
hơn những nơi khác. Xuống xe, ông đi bộ theo đại lộ Bảy nhưng bùn loãng
quá nhiều. Nỗi khổ của việc lang thang chẳng biết đi đâu trở nên không
chịu đựng nổi. Ông cảm thấy bị nhiễm lạnh.

Dừng ở góc phố, ông vẫy xe đi về hướng Nam. Ông sẽ không ra khỏi

xe và về nhà.

Carrie ngạc nhiên thấy mới ba giờ mười lăm ông đã về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.