XƠ CARRIE - Trang 375

- Vâng, em tưởng là anh sẽ cảm thấy vui hơn. - Rồi cô nói thêm. - Có

thể có người đến chơi.

- Ai vậy? - Ông nói.

- Chị Vance, - Carrie trả lời.

- Cô ấy cần gì gặp anh, - ông trả lời, sưng sỉa.

Sự thiếu tự hào và quan tâm này khiến Carrie gần như đâm ghét ông.

“Chao ôi, - cô nghĩ, - lại ngồi đấy. “Cô ấy cần gì gặp anh”. Mình

tưởng ông ta sẽ ngượng vì bản thân chứ”.

Sự cay đắng này càng tăng thêm khi cô Vance ghé thăm. Đây là một

trong những vòng mua sắm của cô ta. Leo lên phòng đợi chung, cô ta gõ
cửa nhà Carrie. Chẳng may Carrie đi vắng. Hurstwood ra mở, tưởng Carrie
gõ cửa. Lần này, ông quá đỗi ngạc nhiên. Ông lạc cả giọng vì sự trẻ trung
và kiêu hãnh của cô.

- Kìa, - ông lắp bắp, - chào cô.

- Chào anh, - cô Vance nói, không tin vào mắt mình. Cô hiểu sự nhầm

lẫn to lớn của ông. Ông không biết có nên mời cô ta vào hay không.

- Chị ấy có nhà không? - Cô ta hỏi.

- Không, - ông nói. - Cô ấy ra ngoài rồi, nhưng cô không định vào ư?

Cô ấy về ngay thôi.

- Khô-ông ạ, - cô Vance nói, nhận thấy mọi sự đã thay đổi. - Tôi đang

vội lắm ạ. Tôi nghĩ chạy lên và nhìn vào thôi, chứ không thể lưu lại. Nhờ
anh nói giùm với chị ấy nhớ đến chơi với tôi nhé.

- Tôi sẽ nói, - Hurstwood nói và lùi lại, cảm thấy nhẹ bỗng cả người

khi cô ta đi. Ông ngượng đến mức yếu ớt chắp hai bàn tay lại rồi sau đó
ngồi xuống ghế và nghĩ.

Carrie từ hướng khác bước vào, tưởng như nhìn thấy cô Vance rời đi.

Cô căng mắt, nhưng không chắc.

- Có người vừa đi phải không? - Cô hỏi Hurstwood.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.