XƠ CARRIE - Trang 377

tháng nay, ngoài việc ngồi loanh quanh và xía vào mọi chuyện. Tôi muốn
biết anh cưới tôi để làm gì?

- Tôi không cưới cô, - ông nói bằng giọng gầm gừ.

- Vậy tôi muốn biết anh đã làm gì ở Montreal? - Cô đập lại.

- Tôi không cưới cô, - ông trả lời. - Cô có thể gạt ý nghĩ ấy ra khỏi đầu

đi. Cô nói như thể không biết gì hết.

Carrie trân trân nhìn ông một lát, mắt cô căng phồng. Cô đã tin rằng

mọi việc hợp pháp và đủ ràng buộc.

- Vậy là hồi đó anh nói dối tôi? - Cô hỏi, dữ dội. - Anh cưỡng ép tôi

chạy trốn cùng anh để làm gì?

Giọng cô gần như thổn thức.

- Cưỡng ép ư! - Ông nói, môi cong lên. - Tôi đã cưỡng ép nhiều quá

nhỉ!

- Ôi! - Carrie nói, tan nát vì căng thẳng và quay đi. - Ôi, ôi! - Rồi cô

vội vã lao ra phòng đằng trước.

Hurstwood lúc này hăng hái và thức tỉnh. Đây là sự thức tỉnh mạnh mẽ

cho ông, cả về tinh thần lẫn đạo đức. Ông lau trán lúc nhìn quanh, rồi đi tìm
quần áo và mặc. Carrie hoàn toàn lặng thinh, cô đã ngừng thổn thức lúc
nghe thấy tiếng ông vận quần áo. Lúc đầu, cô hơi hoảng hốt, sợ bị bỏ lại
không một xu dính túi, chứ không phải vì sợ mất ông đâu, ông có thể ra đi
mãi mãi. Cô nghe thấy ông mở ngăn kéo trên cùng của tủ áo và lấy mũ. Rồi
cửa phòng ăn đóng lại, và cô biết ông đã đi.

Sau giây lát im lặng, cô đứng dậy, mắt ráo hoảnh và nhìn ra cửa sổ.

Hurstrwood từ nhà rảo bước ra phố, nhằm hướng đại lộ Sáu.

Ông đi dọc phố Mười ba và băng qua phố Mười bốn đến Union

Square.

“Tìm việc! - Ông tự nhủ. - Đi tìm việc! Cô ấy bảo mình ra ngoài và đi

tìm việc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.