XƠ CARRIE - Trang 385

đó ông sẽ nói gì đây? Cô tưởng tượng xuất hiện trong một vở diễn hay ho ở
Broadway, tối tối đến phòng trang điểm và thay quần áo. Rồi sau đó, ra
ngoài lúc mười một giờ và thấy xe ngựa đợi sẵn. Cô có là ngôi sao hay
không, không thành vấn đề. Nếu chỉ một lần được hưởng lương kha khá,
mặc những thứ cô thích, có tiền mua sắm, đi đây đi đó tùy ý là cô mãn
nguyện lắm rồi. Tâm trí cô lướt qua hình ảnh này suốt ngày. Tình cảnh ảm
đạm của Hurstwood khiến vẻ đẹp của nó mỗi lúc một thêm sống động.

Lạ thay, ý nghĩ này chẳng mấy chốc nắm giữ Hurstwood. Tiền nong

của ông đang tiêu tan khiến ông phải nghĩ ông cần được nuôi dưỡng. Sao
Carrie không thể giúp đỡ ông chút ít cho đến lúc ông kiếm được việc?

Mỗi ngày, ý nghĩ này càng ăn sâu vào đầu ông.

- Hôm nay anh gặp John B. Drake, ông nói. Ông ấy sắp khai trương

một khách sạn ở đây vào mùa thu. Ông ấy nói lúc đó có thể dành cho anh
một chỗ.

- Ông ấy là ai vậy ? - Carrie hỏi.

- Là người điều hành Grand Pacific ở Chicago.

- Ồ, - Carrie nói.

- Anh sẽ kiếm được một ngàn bốn trăm đôla một năm.

- Thế thì hay quá nhỉ? - Cô nói, đầy thông cảm.

- Nếu anh có thể qua mùa hè này, ông nói thêm, - anh cho là mọi sự sẽ

ổn. Anh đang nghe ngóng tin tức của một số bạn.

Carrie tin câu chuyện này với tất cả vẻ đẹp tinh khôi của nó. Cô thành

tâm mong ông có thể chịu đựng qua mùa hè. Trông ông tuyệt vọng quá.

- Anh còn bao nhiêu tiền?

- Chỉ còn năm chục đôla.

- Trời ơi, - cô kêu lên, chúng ta sẽ ra sao đây? Chỉ còn hai chục ngày

nữa là đến hạn phải trả tiền nhà rồi.

Hurstwood tựa đầu lên bàn tay và đờ đẫn nhìn xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.