XƠ CARRIE - Trang 43

những tòa nhà đẹp đẽ. Thành phố Columbia và khía cạnh tốt đẹp hơn trong
cuộc sống quê nhà trở lại với cô. Đến ba giờ, cô ngỡ là sáu giờ, và đến bốn
giờ tưởng như người ta quên bẵng giờ giấc và để mặc mọi công việc làm
ngoài giờ. Viên đốc công trở thành con yêu tinh đích thực, không ngừng
lảng vảng rình mò, cột chặt cô vào công việc khốn khổ. Câu chuyện nghe
lỏm được về cô chỉ làm cô tin chắc rằng cô không muốn kết bạn với bất cứ
ai trong bọn. Lúc sáu giờ, cô vội vàng, háo hức ra về, cánh tay nhức nhối,
tứ chi cứng đờ vì ngồi mãi một tư thế.

Lúc cô đi dọc hành lang sau khi lấy mũ, một tay thợ máy trẻ bị vẻ đẹp

của cô thu hút, táo bạo đùa với cô:

- Này Maggie, - anh ta gọi, - nếu em đợi, anh sẽ đi cùng em.

Câu đó ném thẳng về phía cô nên cô hiểu là nói với ai, song cô không

bao giờ ngoảnh lại.

Trong thang máy chen chúc, một thanh niên khác nhem nhuốc vì công

việc, vô vị, có gây ấn tượng với cô bằng cái liếc vào mặt cô một cách dâm
đãng.

Một thanh niên đợi trên đường đi bộ bên ngoài lại xuất hiện kiểu khác,

cậu ta cười toe toét lúc cô đi ngang qua.

- Em cùng đường với anh phải không? - Cậu ta gọi, vui nhộn.

Carrie quay mặt về hướng Tây, trong lòng thờ ơ. Lúc rẽ ở góc nhà, cô

nhìn thấy qua cửa sổ lớn sáng bóng, cái bàn nhỏ cô đã đến xin việc. Những
đám đông tất bật, ồn ào và hăng hái đầy sức sống như nhau. Cô thấy hơi
khuây khỏa, nhưng chỉ vì đã thoát nạn. Cô ngượng ra mặt vì những cô gái
ăn vận thanh lịch đi ngang qua. Cô cảm thấy lẽ ra cô phải được đối xử khá
hơn, và trái tim cô nổi loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.