XƠ CARRIE - Trang 44

V

Bông hoa đêm rực rỡ

Tối hôm đó, Drouet không đến. Sau khi nhận thư, Drouet tạm gác mọi

ý nghĩ về Carrie sang một bên và lao vào thứ mà anh ta coi là thời gian vui
vẻ. Trong buổi tối đặc biệt này, Drouet ăn tối tại Rector, một nhà hàng danh
tiếng của địa phương, chiếm trọn tầng hầm ở phố Clark và Monroe. Sau đó
anh đến thăm khu khách sạn Fitzferald & Moy trên phố Adams, đối diện
với Federal Building. Ở đó, anh ngả người trên quầy rượu tráng lệ, uống
một cốc whiskey không pha và mua hai điếu xì gà, rồi châm ngay một điếu.
Với Drouet, đây là biểu tượng cho nếp sống xa hoa, một hình mẫu mà tất cả
phải theo.

Drouet không phải là tay bợm rượu. Anh không phải là người giàu có.

Drouet chỉ thèm những thứ hạng nhất theo tưởng tượng của mình, và làm
những hành động mà anh cho là một phần của sự thượng hạng. Với Drouet,
Rector chính là điểm đến cho một người thành đạt, với những bức tường và
sàn cẩm thạch bóng lộn tràn ngập ánh sáng, trưng những bộ đồ sứ và bạc,
và hơn hết thảy, có tiếng là khách sạn dành cho các nghệ sĩ và những người
giỏi giang. Lúc ăn tối, anh ta thấm thía mãn nguyện khi biết rằng Joseph
Jefferson

[6]

có thói quen đến nơi này, hoặc Henry E. Dixie

[7]

, một diễn viên

nổi tiếng thời đó đã vài lần đặt bàn ở đây. Ở Rector, anh ta dễ thỏa mãn vì
có thể bắt gặp các chính khách, những người môi giới chứng khoán, các
nghệ sĩ, đám thanh niên giàu có “lượn lờ” khắp thành phố, tất cả ăn và
uống giữa tiếng huyên náo trong cuộc đàm luận cũ rích của những người
danh giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.