XƠ CARRIE - Trang 436

sáu trường hợp có người bị thương nặng. Những người lãnh đạo không
nhận trách nhiệm vì hành vi của những người này.

Tuy vậy, tình trạng ăn không ngồi rồi, cảnh tượng công ty được cảnh

sát ủng hộ đang thắng lợi chọc tức những người đình công. Họ thấy mỗi
ngày càng thêm nhiều xe hoạt động, mỗi ngày càng thêm nhiều tuyên bố
của lãnh đạo công ty rằng sự chống đối hiện nay của những người đình
công đã bị phá vỡ. Sự việc này đã đẩy những suy nghĩ thất vọng vào đầu
họ. Họ thấy nếu cứ đấu tranh hòa bình mãi, chẳng mấy nữa các công ty sẽ
đưa toàn bộ số tàu điện vào hoạt động và yêu sách của họ sẽ bị quên lãng.
Các biện pháp ôn hòa sẽ chẳng ích gì với các công ty.

Họ nổi cơn tam bành ngay lập tức, và trong vòng một tuần, bão tố và

căng thẳng đã nổ ra. Nhiều xe bị đập vỡ, nhiều người bị tấn công, cảnh sát
đàn áp, đường ray bị phá, nhiều tiếng súng nổ, cho đến lúc cuối cùng,
những cuộc chiến đấu và phong trào quần chúng trở thành thường xuyên,
quân đội phong tỏa thành phố.

Hurstwood chẳng biết gì về sự thay đổi của tình hình.

- Đưa xe của anh ra ngoài, - viên đốc công gọi và vẫy bàn tay mạnh

mẽ về phía ông. Một người bán vé mặc đồng phục xanh nhảy lên ở đằng
sau và rung chuông hai lần, ra hiệu khởi động. Hurstwood quay cần gạt và
cho tàu điện chạy qua cổng, vào đường phố trước bãi để xe. Ở đây có hai
cảnh sát lực lưỡng leo lên đứng cạnh ông, mỗi người một bên.

Nghe tiếng cổng ở gần cửa bãi để xe, hai tiếng chuông của người bán

vé, Hurstwood mở cần gạt.

Hai cảnh sát điềm tĩnh quan sát họ.

- Sáng nay rét quá, - người bên trái nói, giọng Ailen trầm trầm.

- Hôm qua tôi đã nếm đủ rồi, - người kia nói. - Tôi không muốn làm

mãi cái nghề này.

- Tôi cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.