XƠ CARRIE - Trang 475

“Tôi hiện sở hữu một triệu. Tôi có thể cho em mọi thứ xa hoa. Không

chỉ là mọi thứ em đòi hòi, vì em không cần làm thế. Nói ra điều này, vì tôi
không muốn nói đến tiền bạc, song vì tôi yêu em và muốn thỏa mãn mọi
khao khát của em. Chính tình yêu đó đã thúc giục tôi viết thư này. Em sẽ
cho tôi một tiếng rưỡi để tôi có dịp trình bày động cơ của mình chứ?"

Nếu những thư như thế đến trong lúc Carrie vẫn còn ở phố Mười bảy,

chúng sẽ được đọc chăm chú - dù chưa bao giờ thích thú - hơn là sau khi cô
đã ở một nơi lộng lẫy như WeIlington. Ở đó, sự tự kiêu của cô - hoặc tự
đánh giá dưới dạng rồ dại hơn được gọi là phù phiếm - chưa đủ làm cô chán
ngấy. Sự nịnh nọt mới mẻ dưới mọi hình thức khiến cô hài lòng, chỉ khi đủ
khôn ngoan, cô mới phân biệt được hoàn cảnh cũ và mới của mình. Trước
kia, cô không có cả danh lẫn tiền. Hiện giờ chúng đã đến. Trước kia, cô
không được nịnh bợ và những lời đề nghị âu yếm. Giờ chúng đã đến. Vì
sao vậy? Cô mỉm cười khi ngỡ đàn ông đột nhiên thấy cô quá ư hấp dẫn.
Chí ít, nó cũng xúi cô lãnh đạm và hờ hững.

- Cậu xem này, - cô nhận xét với Lola. - Xem người này nói: “Em chỉ

cần rủ lòng thương ban cho tôi một tiếng rưỡi”, - cô nhắc lại, bắt chước
giọng ẽo ợt. - Ý đồ cả đây mà. Đàn ông có ngớ ngẩn không kia chứ?

- Theo cái kiểu nói, chắc anh chàng phải tốn nhiều tiền lắm, - Lola

nhận xét.

- Tất cả bọn họ đều nói năng kiểu ấy hết, - Carrie nói, ngây thơ.

- Sao cậu không gặp anh ta? - Lola gợi ý, - và nghe xem anh ta nói gì?

- Mình thực không muốn, - Carrie nói. - Mình thừa biết anh ta nói gì.

Minh không muốn gặp bất cứ người nào kiểu đó.

Lola nhìn cô bằng cặp mắt to, vui vẻ.

- Anh ta không cắn cậu đâu mà sợ, - cô ta đáp lại. - Có khi cậu còn vui

với anh ta chưa biết chừng.

Carrie lắc đầu.

- Cậu lập dị kinh khủng, - cô lính nhỏ nhắn, mắt xanh đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.