XƠ CARRIE - Trang 486

một giờ mới hoàn hồn rồi sau đó xin tiếp. Lần này ông bị ném một mảnh
kền. Cố gắng đề phòng nhất, ông kiếm thêm được hai mươi xu nữa, nhưng
thật vất vả.

Ngày hôm sau, ông phải cậy đến sự cố gắng ấy, bị từ chối hàng loạt và

một, hai lần được ban phát hậu hĩ. Cuối cùng, ông chợt nhớ ra có một khoa
nghiên cứu về gương mặt, nếu ông cố, chắc sẽ chọn được một bộ mặt hào
phóng.

Song lẽ, ông thấy việc ngăn người qua lại chẳng sung sướng gì. Ông

đã nhìn thấy có người bị bắt vì ăn xin, nên lúc này ông lo bị bắt giữ. Dù sao
đi nữa, ông vẫn đi, mơ hồ lường trước một cái gì đó không rõ ràng song
luôn tốt hơn.

Một buổi sáng, ông hài lòng nhìn thấy thông báo đoàn kịch Casino đã

trở về “cùng cô Carrie Madenda”. Trong những ngày qua, ông nghĩ đến cô
thường xuyên. Cô thành công biết chừng nào, ắt là cô phải có nhiều tiền
lắm! Giờ đây, vận rủi đến dồn dập khiến ông quyết định tìm cô xin giúp.
Đói quá, ông nói:

- Mình sẽ hỏi xin cô ấy. Cô ấy sẽ không từ chối mình vài đôla.

Thế là, một buổi chiều ông đến Casino, đi qua đi lại vài lần tìm lối vào

sân khấu. Rồi ngồi trong công viên Bryant, cách đó một khu nhà, ông đợi.
“Cô ấy không thể từ chối giúp đỡ mình chút ít”, - ông tự nhủ.

Tới sáu giờ rưỡi, ông lảng vảng như một cái bóng gần lối vào trên phố

Ba mươi chín, giả vờ như một khách bộ hành vội vã và sợ mất hút đối
tượng. Ông hơi lo lắng lúc thời khắc quan trọng ấy đến; nhưng ốm yếu và
đói khát, khả năng chịu đựng của ông đã giảm.

Cuối cùng, ông nhìn thấy các diễn viên bắt đầu tới, ông càng căng

thẳng hơn, cho đến lúc ông cảm thấy như không thể chịu nổi nữa.

Có lần, ông ngỡ nhìn thấy Carrie và lao tới, chỉ để thấy ông đã nhầm.

“Cô ấy không thể chậm được”, ông tự nhủ, vừa sợ chạm trán cô vừa

thất vọng nghĩ nhỡ cô đi lối khác. Bụng ông trống rỗng và quặn thắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.