XƠ CARRIE - Trang 490

giả đến gần, dường như bị nhóm này thu hút, rồi mỗi lúc một đông hơn, và
nhanh chóng thành một đám đông chen lấn, mở to mắt mà nhìn. Có ai đó
trong hàng bắt đầu nói chuyện.

- Trật tự! - Viên đội trưởng quát. - Thưa các quý ông, những người này

không có lấy một cái giường. Họ phải có một chỗ nào đấy để ngủ qua đêm
chứ. Họ không thể nằm trên đường phố. Tôi cần mười hai xu cho mỗi
người trong bọn họ thuê được một cái giường. Ai sẵn lòng cho tôi nào?

Không có trả lời.

- Thôi được, chúng ta đợi một lát vậy, các bạn, cho đến khi có người

cho. Mười hai xu không phải là quá nhiều cho một con người.

- Mười lăm xu đây, - một thanh niên kêu to và ngó tới trước, cái nhìn

miễn cưỡng. - Đây là tất cả những gì tôi có thể cho.

- Tốt rồi. Bây giờ tôi có mười lăm xu. Bước ra khỏi hàng, - và nắm lấy

vai một người, viên đội trưởng dẫn anh ta cách ra một chút và để anh ta
đứng một mình.

Trở lại, ông ta đứng vào chỗ cũ và lại bắt đầu:

- Tôi còn lại ba xu. Những người này phải có giường nằm ở đâu đó.

Xem nào, một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười, mười một,
mười hai người. Chín xu nữa sẽ cho người tiếp theo có giường, hãy cho anh
ta một cái giường tử tế, thoải mái qua đêm. Tôi sẽ đi cùng và tự trông nom.
Ai sẽ cho tôi chín xu đây?

Một trong những người đứng xem, lần này là một ông trung niên, đưa

cho ông ta năm xu.

- Giờ tôi đã có tám xu. Thêm bốn xu nữa là người này được một cái

giường. Xin hãy rộng lòng, thưa các quý ông. Tối nay, chúng ta tiến hành
quá chậm. Tất cả các ông đều có giường nằm thoải mái. Còn những người
này thì sao?

- Đây, - một người xem nói và đặt đồng tiền vào bàn tay ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.