XƠ CARRIE - Trang 492

trước, thân mật. Chính trị, tôn giáo, tuyên bố của chính phủ, tin giật gân
trên báo chí và những sự kiện nóng bỏng trên khắp thế giới, đều tìm thấy ở
đây những cái loa và người nghe. Những giọng nói oang oang và khàn khàn
thông báo một cách mạnh mẽ những vấn đề kỳ quặc. Đáp lại là những nhận
xét mơ hồ và dông dài.

Những cái nhìn xéo, những cái liếc đểu cáng, những cái nhìn chằm

chằm như bò của những con người quá đần độn hoặc quá mệt mỏi đang trò
chuyện.

Thế đứng cũng nói lên nhiều thứ. Hurstwood đợi chờ và càng mệt mỏi

thêm. Ông nghĩ chắc phải bỏ sớm thôi, và không ngừng đổi hết chân nọ đến
chân kia. Cuối cùng cũng đến lượt ông. Người đứng trước đã được thanh
toán và đi đến hàng người may mắn. Giờ ông là người đầu tiên, và người
đội trưởng đang nói hộ ông.

- Mười hai xu thôi, thưa các quý ông, mười hai xu sẽ đặt người đàn

ông này lên giường. Ông ấy sẽ không phải đứng đây trong tiết trời giá lạnh
nếu có nơi nào để đến.

Hurstwood nuốt một thứ dâng lên cổ ông. Đói khát và ốm yếu đã làm

ông thành kẻ hèn nhát.

- Đây, - một người lạ nói và đưa tiền cho người đội trưởng.

Lúc này, ông ta đặt bàn tay ân cần lên vai ông cựu quản lý.

- Ông sang hàng kìa, - ông ta nói.

Đến đó, ông thở dễ hơn. Ông cảm thấy cuộc đời không bao giờ hoàn

toàn tệ bạc với người tốt. Hình như những người khác cũng cảm thấy như
ông về việc này.

- Đội trưởng là người đốn cây cừ khôi, nhỉ? - Người đàn ông phía

trước nói, ông ta là loại người nhỏ bé, thiểu não, bơ vơ, nom cứ như ông ta
từng bị số phận chế nhạo và đùn đẩy.

- Phải, - Hurstwood nói, hờ hững.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.