XƠ CARRIE - Trang 493

- Hừm, đằng sau còn khối người kìa, - một người ở mãi phía trên ngả

người và nhìn lại đám người đến xin xỏ.

- Ừ. Tối nay chắc đến hơn một trăm, - người khác nói.

- Nhìn người trong xe kìa, - người thứ ba nhận xét.

Một chiếc xe ngựa đỗ lại. Một quý ông mặc dạ phục chìa một tờ bạc ra

cho đội trưởng, ông ta cầm lấy, cảm ơn và quay về hàng. Tất cả đều nghểnh
cổ khi món trang sức gắn đá quý trên ngực áo sơmi trắng muốt lấp lánh và
chiếc xe chuyển bánh. Đám đông mở to mắt kính sợ.

- Tối nay bố trí được cho chín người, - đội trưởng nói và đếm xem còn

bao nhiêu trong hàng gần ông ta. - Xếp hàng đằng kia. Giờ chỉ còn bảy. Tôi
cần mười hai xu.

Tiền đến rất chậm. Mỗi lúc đám đông một vơi, còn một dúm lơ thơ.

Đại lộ Năm an toàn cho xe chở khách hoặc khách bộ hành đặc biệt, nay
vắng hoe. Broadway vốn ít người đi bộ. Thỉnh thoảng một người lạ đi qua,
chú ý đến một nhóm nhỏ, đưa ra một đồng tiền rồi đi, không để ý đến nữa.

Người đội trưởng vẫn thản nhiên và quyết tâm. Ông nói rất chậm rãi,

thốt ra những từ ít ỏi nhất, với vẻ đoan chắc dường như ông không thể thất
bại.

- Nào, tôi không thể ở đây suốt đêm. Những người này mỗi lúc một

mệt và rét hơn. Có ai cho tôi bốn xu nào.

Có lúc ông không nói gì hết. Với số tiền trong tay, cứ mười hai xu ông

lại chọn ra một người và tách ra hàng khác. Rồi ông lại đi tới đi lui như
trước, nhìn xuống đất.

Các nhà hát đã hết khách. Các biển hiệu đã tắt. Đồng hồ điểm mười

một giờ. Nửa giờ nữa, ông ta sẽ đến hai người cuối cùng.

- Bây giờ, - ông ta nói với vài người tò mò đứng xem, - mười tám xu

sẽ giải quyết xong cho tất cả mọi người. Mười tám xu. Tôi có sáu xu. Ai đó
hãy cho tôi tiền. Xin hãy nhớ rằng tối nay tôi còn phải về Brooklyn. Trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.