XƠ CARRIE - Trang 497

nhưng không nhớ ra cho đến lúc em ra sân khấu. Nó làm anh sửng sốt ngay
lập tức. Em có thể đánh gục anh chỉ bằng một cái lông hồng. Em vẫn dùng
nghệ danh như hồi ở Chicago ư?

- Vâng, - Carrie trả lời nhẹ nhàng, cô bị sự tự tin của người đàn ông áp

đảo.

- Lúc nhìn thấy em, anh biết đúng là em mà. Em sống ra sao?

- Rất tốt ạ, - Carrie nói, nấn ná trong phòng trang điểm. Cô khá sững

sờ vì cuộc đột nhập. - Còn anh?

- Anh ư? Ồ, tốt. Hiện giờ anh ở đây.

- Thế ư? - Carrie nói.

- Ừ. Anh ở đây sáu tháng rồi. Anh phụ trách một chi nhánh ở đây.

- Hay quá!

- Em diễn kịch từ bao giờ vậy? - Drouet hỏi.

- Khoảng ba năm trước, - Carrie nói.

- Em không nói thế chứ! Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy đấy. Tuy

vậy, anh biết là em sẽ diễn mà. Anh luôn nói em có thể diễn được kịch, em
nhớ không?

Carrie mỉm cười.

- Vâng, anh có nói, - cô nói.

- Ờ, trông em tuyệt quá, - Drouet nói. - Anh chưa bao giờ nhìn thấy ai

hoàn thiện hơn như thế này. Em cao hơn phải không?

- Em ấy à? Vâng, có lẽ cao hơn một chút.

Drouet chăm chú ngắm quần áo, mái tóc đội cái mũ rất hợp, rồi nhìn

vào mắt cô, cô luôn kiếm cớ ngoảnh đi. Rõ ràng là anh mong khôi phục lại
tình bạn cũ của họ và không hề thay đổi.

- Em này, - Drouet nói khi thấy cô nhặt ví, khăn mùi soa và các thứ lặt

vặt, chuẩn bị đi, - anh muốn em đi ăn tối với anh, được không? Anh có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.