XƠ CARRIE - Trang 521

- Nhìn cái thằng cớm kìa.

- Giá không phải là mùa đông, nhỉ!

- Tôi ước đang ở trong ngục Sing Sing

[57]

.

Đúng lúc đó, làn gió rét buốt hơn ào qua, cắt đứt câu chuyện và họ

túm tụm vào sát nhau hơn. Họ là một đám đông cáu kỉnh, mưu mẹo, cố
gắng đến cùng. Không một lời giận dữ, van xin, hoặc đe dọa. Tất cả là sự
chịu đựng buồn thảm, không được trí thông minh hoặc tình bằng hữu chiếu
rọi.

Một cỗ xe rung leng keng chạy qua, có người ngồi dựa trong đó. Một

trong những người gần cửa nhất nhìn thấy.

- Nhìn cái thằng cha trong xe kìa.

- Hắn không bị rét nhỉ.

- Này, này, này! - Người khác hét lên, song chiếc xe đã chạy khói tầm

nghe từ lâu.

Đêm trôi qua, từng tí, từng tí một. Một đám người đang trên đường về

nhà. Những người bán hàng, cả nam lẫn nữ bước nhanh. Những xe chở
khách qua thành phố đông dân. Những ngọn đèn khí sáng chói, các cửa sổ
rực rỡ với ánh sáng đỏ hoe, đều đều. Đám đông vẫn quanh quẩn bên cửa,
không nao núng.

- Họ định không mở cửa chắc? - Một giọng khàn khàn thắc mắc, gợi ý.

Câu này dường như nối lại sự quan tâm chung với cánh cửa đóng chặt,

và nhiều người nhìn chằm chằm về phía đó. Họ nhìn với cái nhìn hung hãn,
lầm lì, như những con chó vừa cào vừa rên rỉ, nhìn

chăm chăm vào quả đấm cửa. Họ đổi chỗ, chớp chớp mắt và càu nhàu,

lúc thì nguyền rủa, lúc lại bình luận. Họ vẫn đợi, còn tuyết vẫn xoay tít,
quay tròn và quất những bông tuyết buốt giá vào họ. Tuyết đọng thành đám
trên những chiếc mũ cũ kỹ và những đôi vai nhọn hoắt của họ. Tuyết tụ lại
thành nhiều đống và những đường cong nhỏ mà không ai dọn. Ở giữa đám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.