XƠ CARRIE - Trang 56

Buổi sáng không có gì vui vẻ hơn. Hanson chỉ ra ngoài khi Carrie ra

khỏi phòng. Minnie cố nói chuyện với cô trong lúc ăn sáng, nhưng họ
không trao đổi với nhau nhiều. Giống hôm qua, Carrie đi bộ vào khu
thương mại, vì lúc này cô đã hiểu rằng mức lương bốn đôla rưỡi một tuần
không cho phép cô trả tiền vé ôtô sau khi đã nộp tiền cơm. Dường như đây
là sự dàn xếp khốn khổ. Nhưng nắng sớm đã xua tan những lo âu đầu tiên
trong ngày, vì nắng sớm vốn quen làm vậy.

Cô ở nhà máy giấy suốt một ngày dài, chỉ cố không tỏ ra mệt mỏi như

hôm trước, nhưng sự mới mẻ đã giảm đáng kể. Ông quản đốc trong lúc đi
dạo một vòng, dừng lại bên máy của cô.

- Cô từ đâu đến? - Ông ta hỏi.

- Ông Brown thuê tôi, - cô đáp.

- Ồ, ra thế! - Rồi, - để xem cô làm ăn ra sao.

Các cô gái đứng máy gây cho cô ấn tượng còn ít tốt đẹp hơn. Hình

như họ bằng lòng với số phận, và cùng có cảm giác “dung tục”. Carrie có
trí tưởng tượng hơn họ. Cô không quen nói lóng. Khuynh hướng bẩm sinh
của cô về trang phục tốt hơn một cách tự nhiên. Cô không thích lắng nghe
cô gái bên cạnh cô, cô ta khá dày dạn do trải nghiệm.

- Mình sắp bỏ việc, - cô nghe thấy cô ta nhận xét với cô bên cạnh, -

lương thì thấp, ở lại muộn, công việc thì quá nhiều so với sức khỏe của
mình.

Họ suồng sã với đàn ông, trẻ và già, ở nơi này nơi khác, trao đổi

những câu bông đùa khiếm nhã, lúc đầu khiến Carrie sửng sốt. Cô thấy rồi
mình sẽ trở thành loại tương tự mất thôi.

- Chào em, - buổi trưa, một trong các công nhân độc thân cổ tay mập

mạp nhận xét về cô. - Em xinh nhất đấy.

Chắc là cậu ta nghĩ sẽ có một câu đáp lại thông thường:

- Chà! Xéo ngay đi cho rảnh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.