XƠ CARRIE - Trang 75

Thực ra, Carrie có trí tưởng tượng và khiếu thẩm mỹ hơn Drouet. Có

lẽ khuynh hướng tinh thần tinh tế hơn trong cô đã tạo nên vẻ suy sụp và lẻ
loi của cô. Quần áo nghèo nàn của cô gọn gàng, và tuy vô thức, song đầu
tóc cô chải chuốt cẩn thận.

- Anh nghĩ là tôi có thể kiếm được việc gì sao? - Cô hỏi.

- Nhất định rồi, - anh ta nói và với tay rót đầy tách trà cho cô. - Tôi sẽ

giúp cô.

Cô nhìn Drouet, và anh cười, đoan chắc.

- Giờ tôi sẽ nói những việc chúng ta cần làm nhé. Chúng ta sẽ đến hiệu

Partridge và cô cứ chọn những gì cô muốn. Sau đó, chúng ta sẽ tìm một căn
phòng cho cô. Cô có thể để các thứ ở đây. Rồi chúng ta sẽ đi xem biểu diễn
tối nay.

Carrie lắc đầu.

- Sau đó cô có thể về nhà, không sao đâu. Cô không cần ở lại. Chỉ

nhận phòng và để đồ lại đó.

Cô do dự, ngại ngần cho đến lúc xong bữa.

- Chúng ta đi xem áo khoác nào, - anh nói.

Họ cùng đi. Trong cửa hàng, họ tìm ra nhiều thứ mới, bóng loáng, sột

soạt, và ngay lập tức chiếm trọn trái tim Carrie. Nhờ bữa ăn ngon và sự có
mặt tươi tắn của Drouet, kế hoạch đề ra hình như khả thi. Cô nhìn quanh và
chọn ngay chiếc áo khoác giống như chiếc cô mê mẩn ở The Fair. Lúc cầm
nó trong tay, dường như nó còn đẹp hơn nhiều. Cô bán hàng giúp cô thử áo,
và ngẫu nhiên, nó vừa vặn lạ lùng. Mặt Drouet sáng lên thấy cô đẹp hơn
hẳn. Trông cô rất sang trọng.

- Thế mới đáng chứ, - anh nói.

Carrie xoay người trước gương. Cô không khỏi hài lòng lúc ngắm

mình. Một ánh hồng ấm áp lan trên đôi má cô.

- Thế mới đáng chứ, - Drouet nói. - Giờ trả tiền đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.