XƠ CARRIE - Trang 92

- Không, - Jessica đáp lại, - họ nghèo rớt mồng tơi.

Cô rất chú ý thể hiện giữa đám nam sinh trong trường, nhiều cậu mê

mệt nhan sắc của cô.

- Mẹ biết gì không? - Một buổi tối, cô bình luận với mẹ. - Herbert

Crane cố làm thân với con.

- Cậu ta là ai vậy, con yêu? - Bà Hurstwood hỏi.

- Ồ, chẳng là ai cả, - Jessica nói và bĩu đôi môi đẹp. - Cậu ta chỉ là một

nam sinh ở trường thôi. Cậu ta chẳng có gì hết.

Nửa khác của bức tranh này là lúc cậu Blylord, con trai chủ hãng xà

phòng Blylord đi cùng cô về nhà. Bà Hurstwood đang ngồi đọc sách trên
ghế bập bênh ở tầng ba, và bất ngờ nhìn ra đúng lúc.

- Ai đi cùng con thế, Jessica? - Bà hỏi, lúc Jessica lên gác.

- Đấy là cậu Blylord, mẹ ạ, - cô đáp.

- Có việc gì vậy? - Bà Hurstwood nói.

- À, cậu ấy muốn con cùng đi công viên, - Jessica giải thích, hơi đỏ

mặt vì vừa chạy lên cầu thang.

- Được, con ạ, - bà Hurstwood nói. - Đừng đi lâu quá đấy.

Lúc hai người xuống phố, cô liếc nhìn qua cửa sổ một cách vụ lợi.

Quả thật, đây là cảnh tượng thỏa mãn nhất, rất vừa ý cô.

Ông Hurstwood đã sống trong bầu không khí này nhiều năm, không

nghĩ ngợi sâu xa những gì liên quan đến nó. Băn khoăn tìm thứ tốt hơn
không phải là bản tính tự nhiên của ông, trừ khi thứ tốt hơn ấy trái ngược rõ
rệt và mạnh mẽ. Và cứ thế, ông nhận và cho, thỉnh thoảng bực mình vì
những biểu lộ của tính thờ ơ ích kỷ nho nhỏ, hài lòng những lúc chứng kiến
sự tử tế được coi là tiến tới chân giá trị và biểu hiện danh dự của xã hội.
Sinh hoạt của khách sạn nơi ông quản lý là cuộc sống của ông. Hầu hết thời
gian ông ở đấy. Tới tối, khi về nhà, ngôi nhà trông dễ chịu. Trừ những
trường hợp hiếm hoi, các bữa ăn có thể chấp nhận được, thuộc loại một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.