XÓM CẦU MỚI - Trang 363

Thấy tay Nhỡ đặt lên đùi mình, Hoà cầm lấy bẻ gập cánh tay đưa lên đặt
trên vai. Nhỡ nhận thấy nàng có sức khoẻ lạ thường những lúc nàng cầm
tay chàng bẻ gập lên.
"Này nếu đằng ấy cứ nhất định muốn có sư cụ thì tuyệt tình nhân nghĩa
ngay bây giờ cho mà xem. Tôi sẽ hô hoán đánh thức cả xóm dậy. Họ sẽ
chạy đến và từ giờ trở đi cả xóm ai cũng phục goá này đoan chính; xưa nay
họ vẫn lấy làm lạ là bao nhiêu lần ngủ chung với khách trọ mà không xẩy
ra một chuyện lung tung to tiếng nào, vì thế họ chắc chỉ toàn xẩy ra những
chuyện lung tung lặng tiếng, chết điếng người đi".
Nhỡ véo vào tai Hoà một cái:
"Con khỉ. Cứ nói chuyện thế thì ai chịu nổi".
"Đã thề rồi cơ mà?"
Nói thế Hoà lại ôm người Nhỡ chặt hơn.
"Bây giờ đằng này kể cho đằng ấy nghe về chuyện các bác khách trọ định
tán tỉnh đằng này. Nhiều chuyện hay lắm cơ. Nhưng thôi để hôm khác. Bây
giờ nói chuyện riêng chúng mình đã. Này mình không biết goá chồng khó
chịu lắm cơ. Nhất là mỗi buổi chiều đến, trời tranh tối tranh sáng, lên đèn
ngồi ăn cơm một mình nó lạnh lẽo thế nào ấy. Thành thử chiều nào tôi cũng
nhớ mình.
Rồi nàng cất tiếng hát rất khẽ. Nhỡ thấy giọng nàng hát hay quá:
"Sao đằng ấy hát hay thế. Hát nữa đi".
"Chuyện! Lúc còn con gái, đằng này có đi hát đám mấy năm. Lấy chồng thì
thôi".
Nhỡ nói:
"Tôi cũng biết hát".
Rồi chàng cũng cất tiếng hát theo giọng "gửi thư".
"Ồ đằng ấy hát lại hay hơn tôi nhiều. Tối nào chúng mình cũng hát cho
nhau nghe. Thích quá nhỉ".
Nhỡ mỉm cười:
"Tối nào cũng hát? Mai tôi phải về cơ mà. Đằng ấy làm như chúng mình là
vợ chồng rồi".
"Thế này không là vợ chồng à. Lại thích hơn là vợ chồng nữa".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.