XỬ ÁN TRONG TU VIỆN - Trang 114

Dịch Nhân Tiết lấy ra một cái hộp nhỏ và nói:
- Cho gói thuốc này tan trong một tách nước trà thật nóng. Đó vừa là
thuốc ngủ, vừa là thuốc an thần.
Dịch Nhân Tiết lại loay hoay khám xét. Ngoài vết bầm ở thái dương bên
trái, người ta không còn thấy những vết thương nào khác.
Tim đập bất thường, nhưng dường như không có vết thương nào bên trong
người cả. Dịch Nhân Tiết đắp những miếng thuốc cao và bôi thuốc lên các
vết thương chảy máu. Vị phán quan vui mừng khi thấy nàng Đinh đã biết
lấy lòng trứng gà thoa lên vết thương ở ngực. Đắp mền lại cho nạn nhân,
Dịch Nhân Tiết mở một chiếc hộp khác rồi lấy một nhúm bột rắc vào mũi
của Mai Quế.
Nàng Đinh trao tách nước trà trong đó đã có pha thuốc ngủ. Dịch Nhân Tiết
ra dấu cho nàng Đinh đỡ đầu Mai Quế lên. Vị phán quan ngồi ở đầu giường
bắt đầu cho Mai Quế uống thuốc. Thiếu nữ từ từ mở mắt và kinh ngạc nhìn
vị phán quan.
- Hãy gọi cho Tào Can và Tùng Lập vào đây! Mai Quế sắp nói được
rồi đấy! Ta muốn hai người đó làm nhân chứng.
- Sức khỏe của nàng có đến mức nguy ngập không?
- Không đến nỗi nào!
Dịch Nhân Tiết đưa tay vỗ nhẹ lên vai nàng Đinh và nói:
- Nàng đã giúp ta khá nhiều việc. Hãy gọi bạn bè đến đây.
Nàng Đinh bước ra. Một lát sau Tùng Lập và Tào Can bước vào.
Dịch Nhân Tiết nói với Mai Quế:
- Nàng không còn phải sợ hãi gì nữa cả. Vừa rồi nàng đã ngủ một giấc
ngủ say, giấc ngủ đó chẳng bao giờ tái diễn nữa.
Mai Quế nhìn vị phán quan không chớp mắt làm cho Dịch Nhân Tiết lo
lắng thêm. Quay sang Tùng Lập, Dịch Nhân Tiết nói:
- Hãy bảo nàng nói đi!
Tùng Lập nghiêng mình xuống Mai Quế, đọc tên nàng lên. Dường như Mai
Quế nghe tiếng Tùng Lập nên ngước mắt hỏi:
- Có việc gì đã xảy ra? Ồ! Tôi nhớ lại như đó là một cơn ác mộng.
Dịch Nhân Tiết ra hiệu cho Tùng Lập đừng trả lời gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.